TRUYỆN CỔ TÍCH BÀ CHÚA TUYẾT

Mời các bạn và các em thuộc truyện cổ tích lừng danh của Andersen - Bà chúa Tuyết. Câu chuyện kể cuộc trôi dạt của cô bé Giéc Đa độc nhất vô nhị quyết đi tìm người bạn của chính mình là Kay. Với tấm lòng trong sáng và trái tim nhân hậu, Giéc Đa đã tiếp tục nhận được sự giúp đỡ và sau cùng đã kiếm được Kay trong lâu đài của bà chúa Tuyết, giải thoát cho chính mình mình khỏi lời nguyền giam giữ.

Bạn đang xem: Truyện cổ tích bà chúa tuyết

Đọc câu chuyện đặc sắc Bà chúa Tuyết của Andersen để thuộc cảm nhận cái lạnh của mùa đông phương Bắc, cũng như sự ấm cúng của tình tín đồ và tình bạn trong sáng giữa nhì đứa trẻ con Giéc Đa với Kay.

*

BÀ CHÚA TUYẾT

Hans Christian Andersen

Truyện máy nhất

Tấm gương và phần đông mảnh gương vỡ

chúng ta hãy chú ý. Tôi bắt đầu kể. Đến khi kể hết truyện chúng ta sẽ hiểu hơn lúc ban đầu vì đây là chuyện một nhỏ quỷ!

Một hôm quỷ ta cực kỳ vui sướng bởi vì đã tạo nên sự một tấm gương vô cùng kỳ lạ. Phần đông vật giỏi đẹp soi vào đấy hầu hết chẳng ra vật gì cả, trái lại hầu hết vật thiếu thẩm mỹ lại càng rõ nét và rất nổi bật hẳn lên, trông lại càng thiếu thẩm mỹ hơn. Những cảnh quan đẹp thì trông như mớ rau xanh muống luộc, số đông người cực tốt trở thành ghét bỏ hay là đi lộn đầu xuống đất, bao gồm khi mất cả bụng. Mặt chúng ta méo mó mang lại nỗi bạn ta ko thể nhận thấy họ nữa. Nếu tín đồ ta chỉ bao gồm một vệt tàn nhang thôi thì chú ý vào gương, dấu tàn nhanh ấy sẽ lan ra khắp mũi và xung quanh mồm. Quỷ cho cố là yêu thích lắm. Lúc một người dân có một ý nghĩ xuất sắc thì ý tưởng sẽ phản hình ảnh trong gương thành số đông nét nhăn nhó cùng quỷ ta mỉm cười khoái trá về phát minh xảo quyệt của hắn.

toàn bộ đồ đệ của quỷ (vì quỷ có một ngôi trường phái) nói lại rằng tấm gương ấy là một trong kỳ quan. Chúng bảo:

- Bấy giờ bạn ta hoàn toàn có thể biết diện mạo thật của quả đât và loại người.

Và chúng mang tấm gương đi mọi nơi đến nỗi chẳng một vật nào, chẳng một bạn nào không xẩy ra quỷ làm méo mó đi. Chúng mong mỏi bay lên tận trời nhằm nhạo báng những tiên đồng với cả chúa trời nữa. Bọn chúng càng cất cánh cao, gương càng nhăn nhó. Khó nhọc lắm chúng mới giữ nổi gương. Chúng cất cánh lên, bay lên mãi và sau cùng bay cho gần Thượng đế và các tiên đồng. Tấm gương nhăn nhó, rúm ró lại cong queo đến nỗi tuột ngoài tay số đông quỷ và rơi vỡ vạc tan ra cả triệu mảnh.

như vậy sự tác hại còn to hơn trước nữa, vì một trong những mảnh chỉ bởi hạt cát bị cuốn bay khắp thế giới và một khi đã bay vào mắt fan thì người ấy nhìn rất nhiều vật đều phải sở hữu phép ma như cả tấm gương lớn.

một trong những người bị miếng gương phun vào tim, thật là quyết liệt vì tim họ đổi mới lạnh như nước đá. Tất cả mấy mảnh to có thể làm kính được, tuy thế chớ có nhìn đồng đội qua những tấm kính ấy!

Còn thằng quỷ thì được mẻ cười vỡ cả bụng…Than ôi! cho tới ngày nay trong ko trung còn vô thiên lủng mảnh vỡ lẽ của tấm gương thần.

Truyện thiết bị hai

Hai em bé

giờ mời chúng ta nghe một truyện khác.

thân một thành phố, dân cư đông mang lại nỗi cảm thấy không được chỗ để mỗi người có một mảnh vườn con, cần trồng hoa trong chậu. Tuy nhiên cũng có thể có hai em bé nghèo khổ có được một miếng vườn lớn hơn chậu hoa một tí. Bọn chúng chẳng đề nghị là bằng hữu ruột nhưng chúng yêu mến nhau như con một nhà. Cha mẹ chúng sinh sống cạnh nhau, bên trên hai buồng gác tiếp giáp mái nhà. Ở giữa hai căn buồng, bao gồm máng nước, mỗi buồng có một hành lang cửa số nhỏ. Chỉ cần bước qua máng nước là nhà nọ sang đơn vị kia được.

bố mẹ chúng treo dưới mái nhà một cái thùng mộc lớn, trồng rau xanh trong thùng để ăn uống và cả một cây hoả hồng nữa. Như thế là một thùng gồm một cội hồng và phần đa gốc hồng này mọc rất khỏe.

phụ huynh chúng suy nghĩ ra phương pháp đặt nhì thùng bên trên máng nước và có tác dụng thành một loại cầu bắc giữa hai cửa sổ, hoàn toàn có thể gọi kia là một cái vườn nhỏ, những thứ cây trong sân vườn mọc siêu tốt. Phần đa quả đậu lủng lẳng bên trên thùng gỗ, hồng uốn cành quấn quanh cửa sổ, cây nọ ngả vào cây kia, trông như một khải hoàn môn xanh xao kết bằng hoa lá.

nhị trẻ được phép đùa với nhau xung quanh thùng. Bọn chúng ngồi trên những chiếc ghế con, bên dưới đám hoả hồng và vui đùa ngoan ngoãn.

ngày đông đến, cửa ngõ kính bao phủ đầy băng giá. Nhị trẻ, em trai thương hiệu là Kay, em gái là Giécđa, mang tiền siling bằng đồng đúc hơ vào nhà bếp lò rồi nghiền tấm kính lạnh lẽo và như thế là trên mỗi cửa ngõ kính thành những hình một lỗ kính trong, tròn và nhỏ, có thể nhìn qua được.

ngày hè chỉ dancing một bước chúng đã sang tới nhà nhau rồi, nhưng ngày đông thì bắt buộc leo lên leo xuống không ít cầu thang mới gặp mặt nhau được, ngoài trời tuyết bay tới tấp. Bà của Kay nói:

- Đàn ong trắng sẽ vo ve sầu đấy.

- Chúng tất cả chúa không, hở bà?- Kay hỏi bà vì chưng nó biết rằng ong thì phải tất cả chúa.

Bà đáp:

- nhất định là có chứ! Ong chúa cất cánh ở khu vực tuyết rơi dày đặc nhất. Ong chúa to nhất bọn và chẳng bao giờ nó đậu trên khu đất cả. Nó bay luôn luôn vào trong mây. Các đêm đông, nó cất cánh qua các phố trong thành và nhìn qua cửa kính. Dịp đó cửa ngõ kính tủ đầy băng giá, ra đời những hoa lá trắng đẹp tuyệt vời vời.

- Ồ! Vâng, cháu đã thấy rồi!- nhì đứa bé bỏng đồng thanh nói vì chưng chúng có niềm tin rằng bà gắng nói thật.

- Bà chúa tuyết có vào nhà được không, hả bà?- Giécđa hỏi.

- bao gồm chứ, bà đáp.

- Cứ vào đây mà xem! Kay nói. Mình sẽ đến bà ấy lên phòng bếp lò nóng khiến cho bà ấy chảy tung ra.

Bà Kay vuốt tóc cháu và nhắc sang đầy đủ chuyện khác.

Buổi tối, Kay mặc áo xống lót, trèo lên loại ghế tựa gần cửa sổ và nhìn qua một lỗ, ra phía bên ngoài trời. Vài ba bông tuyết rơi xuống, một bông lớn nhất bám vào cạnh thùng gỗ. Bông tuyết phệ lên, to mãi, rồi biến thành một người bầy bà mang áo trắng lâu năm rực rỡ, trông như dệt bởi ức triệu sợi bông nhỏ dại ti có điểm sao. Trông bà ta thanh lịch và đáng yêu, nhưng fan bà toàn băng giá, trông lóa cả mắt. Mặc dù bà ta vẫn có vẻ như như một fan thật.

đôi mắt bà như đôi sao sáng, quan sát mãi ko chớp. Bà ta quan sát về phía cửa sổ, đồng ý và vẫy tay. Kay bối rối nhảy tọt xuống dưới ghế. Bên cạnh đó cu cậu trông thấy một nhỏ chim lớn bay qua hành lang cửa số con gần kề mái nhà.

Ngày hôm sau, trời rét mướt khan. Rồi tuyết tan, mùa xuân lại tới. Mặt trời rọi sáng, cây cỏ xanh tươi, chim nhạn làm cho tổ, cửa sổ xuất hiện thêm và nhị đứa trẻ em lại ra ngồi đùa trong chiếc vườn bé dại cao tít, trên chốc các tầng gác, gần máng nước tiếp giáp mái nhà.

Hè tới, hồng trổ hoa rực rỡ. Bé bỏng Giécđa sẽ học thuộc một bài thánh ca thi kể đến hoa hồng, bé bỏng hát mang lại Kay nghe:

Hoa hồng mọc trong thung lũng,

Nơi mà lại Đức chúa Giêxu sẽ phán bảo ta.

Đôi trẻ, tay cầm cố tay, hôn vào số đông bông hồng, ngắm nhìn mặt trời trong sạch của Thượng đế với nói với lên như thể nói với chúa Giêxu vậy. Gần như ngày hè sao mà đẹp thế! phấn kích thay những cảnh được ra nghịch với nhau mặt những gốc hồng tươi tốt không ngừng nở hoa!

Kay cùng Giécđa vẫn ngồi xem tranh vẽ súc đồ trong một quyển sách. Đồng hồ nước ở gác chuông nhà thờ điểm năm giờ, tự nhiên Key kêu lên:

- Ái, mình đau nhói làm việc tim và gồm vật gì bắn vào mắt mình ấy!

Giécđa chẳng nhìn thấy gì cả.

- chắc rằng nó phun ra cơ rồi!- Kay nói.

nhưng mà Kay sẽ nhầm. đó là một một trong những mảnh gương tai quái ác, chắc các bạn còn nhớ tấm gương quỷ quái làm cho tất cả những mẫu gì cao thâm và đẹp đẽ soi vào đang trở thành bần tiện và xấu xa, còn vật gì đã xấu xa soi vào gương càng xấu xa thêm và từng tật của từng vật sẽ bị biểu lộ ngay lập tức. Kay đáng thương vừa bị một mảnh gương ấy phun vào tim và từ đấy tim của Kay không thấy cực khổ nữa, cơ mà tai hoạ đã đến với em. Kay hỏi Giécđa:

- Sao lại khóc hử? Trông Giécđa xấu thừa đi mất! Tôi chẳng thích cái gì cả. Phì! cái hoa hồng này bị sâu nạp năng lượng rồi. đặc điểm này thì héo rồi. Toàn những một số loại hồng vất đi cả, trông y như những loại thùng gỗ trồng cây hồng ấy!

Vừa nói chú vừa đá mạnh tay vào thùng với vặt nhị bông hồng.

- Kay, làm gì thế?- Giécđa thét lên.

nhưng khi thấy chúng ta sợ hãi, Kay vặt thêm bông hồng nữa và chạy ra cửa ngõ sổ, tác xa bé xíu Giécđa xứng đáng yêu.

Giécđa sở hữu tập tranh đến, Kay giễu cợt những bức tranh đẹp với quyển sách tốt ấy. Lúc bà Kay nhắc chuyện cổ tích, Kay vẫn cho tới nghe như cũ, nhưng làm thế nào mà giải nghĩa được sự chuyển đổi của chú bé? Chú ngồi ra ẩn dưới bà cụ, treo kính vào rồi nhại lại đầy đủ lời cố kể. Chú nhại lại khéo lắm, tạo nên mọi tín đồ đều phì cười. Ít lâu sau, chú bắt trước và đi theo toàn bộ mọi người trên phố phố. Ai bao gồm tật gì kì khôi hoặc xấu xí, Kay bắt chiếc được ngay với mọi bạn đều khen:

- Thằng nhỏ xíu này thiệt thông minh!

chủ yếu mảnh gương tan vỡ đã phun vào mắt Kay, chính mảnh gương vỡ lẽ đã đưa vào tim em bé, phải, chính vì thế mà em đang chế nhạo đến cả Giécđa mà trước đó em hết sức mực yêu thương quý. Hồ hết trò chơi giữa đôi trẻ trước đây vui vẻ là thế, giờ đồng hồ không liệu có còn gì khác là hứng thú.

Một ngày mùa đông, tuyết rơi không ngớt, Kay mang ra bên ngoài trời một kính hiển vi rồi giơ vạt áo hứng các bông tuyết. Kay bảo:

- Giécđa liếc qua kính nhưng xem này!

mỗi bông tuyết hình như lớn hẳn lên, trông giống hệt như một đóa hoa rực rỡ tỏa nắng hay giống hệt như một ngôi sao 5 cánh mười cánh! thật là đẹp!

- Đẹp sao rất đẹp thế!- Kay nói- Giécđa thấy không? Đẹp bằng mấy hoa thực ấy chứ! Hoa tuyết chẳng có tý tì lốt nào, thiệt là trả toàn cho đến lúc nó tung thành nước.

Lát sau, Kay, tay đi găng, vác loại xe trượt tuyết tới. Em nói với Giécđa:

- Tớ được phép đi trượt tuyết nghỉ ngơi quảng trường với đa số người đây.

Nói rồi Kay ra chỗ bến bãi trượt tuyết. đông đảo trẻ anh dũng nhất thường giỏi buộc xe pháo trượt tuyết sau xe của những bác nông dân để được đi dạo xa. Trò chơi ấy thiệt là thú vị. Bọn trẻ vẫn nô chơi với nhau, bỗng có một cái xe trượt tuyết lớn đi tới, một người bọn bà ngồi trong, quấn bản thân trong chiếc áo choàng lông trắng với đội một mẫu mũ trắng. Cái xe chạy quanh bãi nhì vòng.

Kay buộc xe của bản thân vào sau xe ấy cùng trượt theo. Họ bước vào phố cạnh đấy. Loại xe trượt đi mỗi một khi một cấp tốc hơn. Người lũ bà ngồi bên trên xe quay lại mỉm mỉm cười với Kay, dường như bà quen thuộc biết em thì phải. Những lần Kay định túa xe của mình ra thì người đàn bà lạ phương diện lại lắc đầu ra hiệu, khiến cho Kay không dám cử rượu cồn nữa. Cứ như thế họ ra tới cửa ô. Lúc ấy tuyết rơi um tùm đến nỗi Kay không nhận thấy hai bàn tay của em nữa.

Kay nôn nả tháo dây thừng nối xe của em vào xe trượt lớn, nhưng mà vô hiệu. Loại xe nhỏ của em như bị nối sát vào xe khủng và bị lôi theo nhanh như gió.

Kay kêu lên khôn cùng to, dẫu vậy chẳng bao gồm ai nghe thấy cả. Tuyết rơi tảo cuồng với xe vẫn tiếp tục chạy. Thỉnh thoảng xe lại xóc lên như chạy qua phần nhiều cánh đồng cùng thảo nguyên vậy. Kay lo sợ. Em mong muốn đọc một bản kinh, dẫu vậy em chỉ nhớ có bạn dạng cửu chương cơ mà thôi.

mọi bông tuyết lớn, mập mãi, lớn bởi những con gà. Con ngữa kéo xe bất chợt nhảy kị sang một bên. Cái xa dừng lại và tín đồ ngồi trên xe đứng dậy. Áo choàng cùng mũ người ấy đầy các tuyết. Đó là một trong bà dường như quý phái, cao lớn, cứng cỏi, trắng toát: Bà chúa tuyết.

- nạm là bọn họ đã đến nơi an toàn vô sự!- Bà nói- trường hợp em lạnh lẽo thì chui vào tấm domain authority gấu của ta.

Bà để Kay vào trong xe. Cạnh bà, và kéo dòng áo choàng lông thú lên trên người em. Em ngồi kia như bị vùi trong một gò tuyết.

- Em còn lạnh không?- Bà vừa hỏi vừa ôm hôn lên trán em.

dòng hôn lạnh ngắt và thấm vào tận tim Kay. Trái tim bị lạnh như băng giá. Em cảm xúc như sắp tới chết!

Nhưng xúc cảm ấy chỉ thoáng sang 1 lát thôi. Bao quanh em các vật đông đảo mờ nhạt, không trông rõ. Em kêu lên:

- cái xe trượt của tôi! Chớ bao gồm quên chiếc xe trượt của tôi!

Đó là vật đầu tiên mà em nghĩ đến sau khoản thời gian tỉnh lại. Bà ta buộc xe pháo của em lên lưng một nhỏ gà trắng, nó cất cánh sau họ, sở hữu theo mẫu xe bên trên lưng. Bà lại hôn Kay một lượt nữa, em quên hẳn bé Giécđa, bà và phụ huynh em.

- Ta chỉ hôn em lần này nữa thôi, Bà chúa tuyết nói, vì chưng em sẽ bị tiêu diệt nếu ta hôn em lần nữa.

Kay chú ý bà ta. Bà siêu đẹp. Không ai hoàn toàn có thể tưởng tượng được một khuôn phương diện nào kiều diễm hơn. Bà không cuộc sống thường ngày vẻ ghẻ lạnh như băng giá bán như hôm bà vẫy tay ra hiệu cho Kay ngoài cửa sổ nhà em. Đối với Kay, bà thật là hoàn mỹ. Em không cảm thấy run sợ nữa cùng kể với bà là em biết làm cho tính nhẩm, biết có tác dụng toán nguyên tắc ba, biết diện tiác và dân số của vài ba nước. Bà chúa tuyết mỉm cười. Kay cảm giác sự đọc biết của bản thân mình chưa đâu vào đâu cùng em vẫn đưa ánh mắt ra không gian bao la. Gió bão rít lên điên cuồng, nghe nhoáng như có tiếng vọng của các bài hát cổ.

Xem thêm: Mất Biểu Tượng Pin Win 10 - Mất Biểu Trượng Pin Trên Win 10

họ vượt qua nhiều rừng rậm hồ ao, biển cả cả cùng đất đai. Một luồn gió giá buốt như băng thổi dưới chân họ, chó sói rúc vang, tuyết lóng lánh, quạ đen vừa cất cánh vừa kêu ran. đêm tối trăng lấp lánh chiếu khắp bầu trời. Ban ngày Kay ngủ dưới chân Bà chúa tuyết.