VƯƠNG PHI ĐA TÀI ĐA NGHỆ WATTPAD

Lão phu nhân hỏi: "Cách gì? Ngươi có cách gì cứ nói nghe thử."

Liên thị lắc đầu: "Nếu ta nói rồi, ta lại không lấy được khế ước bán thân Quế Viên nữa. Lão phu nhân yên tâm, Liên Thúy Ngữ ta nói là làm. Nếu ta đã nhận lời với ngươi chuyện gì thì nhất định sẽ làm được."

Lão phu nhân nhìn chằm chằm vào bà: "Lão thân không tin ngươi."


Bà ta không tin Liên thị, bởi vì bà nói Nhiếp Chính Vương không thể vì tình riêng mà bỏ qua nguyên tắc, làm trái với luật pháp. Vậy dựa theo luật pháp, Tây Môn Hiểu Khánh lại không thể giảm nhẹ tội.

Bạn đang xem: Vương phi đa tài đa nghệ wattpad

Liên thị đứng lên: "Được, vậy chúng ta lại không có gì để nói nữa."

Lão phu nhân đột nhiên đứng dậy: "Liên Thúy Ngữ, đừng thấy ta đến mặt còn không biết xấu hổ."

Liên thị khẽ nhíu mày: "Lão phu nhân, người không mang đến ta mặt mũi này chứ không phải ta không muốn. Ngươi đưa ra, ta hứa ngươi làm được chuyện của ngươi thì ta sẽ làm được chuyện của ta, tất cả đều vui mừng, sau đó lại tiếp tục cảnh thái bình giả tạo, giả vờ là người một nhà, không phải rất tốt sao? Ngươi càng muốn trở mặt, lại giống như Liên Thúy Ngữ ta sợ ngươi vậy, thú vị lắm sao?"

Bà nói xong xuôi thì hô một tiếng: "Thương Mai!"

Thương Mai đã sớm không còn lời nào để nói với Hạ Thừa tướng nữa, cô vẫn luôn để ý nghe động tĩnh trong phòng. Vừa nghe được Liên thị gọi cô, cô vội vàng bước tới.

Liên thị nói: "Chúng ta đi thôi."

Lão phu nhân giơ tay lên với Lam Ngọc. Lam Ngọc xông tới cản đường, giọng điệu thâm trầm, lạnh lùng nói: "Phu nhân, đại tiểu thư, giờ còn chưa nói xong, đã vội đi vậy sao?"

Liên thị cù đầu nói với lão phu nhân: "Đã nói đến nước này, lão phu nhân cảm thấy còn cần phải bàn nữa à?"

Lão phu nhân suy tính một lúc, biết mang đến dù mình không tin được bà, cũng chỉ có thể thẳng tay đánh một trận, bà ta nói: "Lão thân hứa với ngươi, sau khi phán quyết đưa ra, sẽ đưa khế ước bán thân của Quế Viên đến Hạ Chí Uyển."

Liên thị bình tĩnh nói: "Được, ta tin lão phu nhân."

Liên thị rất am hiểu nói lời châm chọc, câu nói này đáp trả lại lời lão phu nhân nói không tin bà, quả thực chính là cực kỳ châm chọc. Lão phu nhân đã làm nhiều chuyện gây khó dễ, tổn thương mẹ con bọn họ như vậy, vào phương diện mấu chốt này lại nói ra nhì chữ tin tưởng, chính là tát mạnh vào mặt của lão phu nhân.

Xem thêm: Sầu Lẻ Bóng Sáng Tác: Anh Bằng Người Ơi Khi Cố Quên Là Khi Lòng Nhớ Thêm

Lúc Thương Mai đỡ Liên thị rời đi, Lam Ngọc tức không sao nhịn được, cộng thêm có lão phu nhân ở đây, cuối cùng lại nhìn theo bóng lưng của nhì người và nói với giọng điệu khó chịu: "Đúng là tiểu nhân lộng quyền, được phong làm một Huyện chúa thì người cũng trở nên cao ngạo rồi. Để coi ngươi còn có thể cao ngạo tới khi nào!"

Thương Mai đứng lại, cúi đầu mắng một câu: "Má nó, không trút ra được cơn giận này, tối ni mình lại ngủ không được mất."

Cô nói xong xuôi thì chuyển phiên người, dùng đầu ngón chân hất cái ghế lên, dùng tay đón lấy, lại xông tới đánh một trận vào đầu của Lam Ngọc cô cô, đánh mãi mang đến tới lúc bà ta khóc kêu phụ vương gọi mẹ, xin lão phu nhân giúp nàng ta.