Vợ ơi, anh xin lỗi ! ( phần

*
Anh cách qua con hẻm về công ty mình, anh vừa cải nhau cùng với cô bồ.

Bạn đang xem: Vợ ơi, anh xin lỗi ! ( phần

Trong những khi tức giận anh vứt đi còn cô ta thì đay nghiến, chửi bới. Mấy lần trước anh nhịn đến qua, cũng không hiểu biết nhiều sao cứ mỗi lần cải nhau như vậy anh lại chán và mong chấm dứt. Anh định giảm đuôi cô ta thọ lắm rồi nhưng lại không được. Cứ anh nạt bỏ cô ta lại bắt nạt tự tử anh lại sợ.Anh đẹp nhất trai, học vấn cao, thành đạt. Anh có vợ nhưng vk anh dù giỏi nhưng lại hèn sắc, đi ra ngoài giao giữ thấy gái đẹp về đơn vị anh đâm chán vợ, cưới bà xã được 16 tháng, cảm xúc cũng nhạt đi gồm khi anh nghĩ mình không còn yêu chị tuy thế anh hàm ơn chị đề nghị đã cưới chị. Hồi đó thương bà xã anh chỉ làm rồi ngủ lại công ty làm dự án công trình mới tuy nhiên, từ khi bà xã anh gồm bầu được một mon thì anh cặp bồ.Anh luôn luôn tâm niệm vk xấu bắt đầu là bà xã mình và bà xã mới là món ăn uống chính còn người tình chỉ là bữa điểm trung khu tráng miệng, anh cũng rõ ràng với các chị em ấy như vậy, vậy nên ai đòi anh bỏ vợ thì anh bỏ người đó, tín đồ lâu nhất cũng chỉ vỏn vẹn vài ba tuần trải qua hai, ba ái tình nhưng chỉ lúc anh gặp mặt cô thứ tứ anh new thực sự có cảm hứng yêu.Vân là cô bé trẻ, đẹp mắt và bao gồm năng lực. Cô là cung cấp dưới của anh, cô không dụ dỗ anh, không yên cầu anh bất cứ điều gì. Lần này anh là chủ nhân động, thế nên từ khi cưa đổ Vân anh mua nhà riêng, cài đặt xe, tìm sửa mang lại Vân đủ thứ.Anh bồ bịch anh nghĩ vợ không biết. Doanh nghiệp anh phương pháp nhà 30km, anh lấy cớ ở công ty vào ngày cuối tuần mới về.Lúc đầu anh thấy Vân ngoan hiền dễ dàng bảo, càng ngày cô lại càng chua ngoa. Cô cấm đoán anh về bên chiều đồ vật bảy, giữ smartphone của anh khi không còn giờ làm và cứ thấy lời nhắn của gái kỳ lạ thì lại mang ra để cải nhau. Anh đâm chán.***Trên đường về, đường vào nhà anh vẫn sửa chữa. Anh yêu cầu gửi xe ở kế bên rồi đi dạo vào nhà, anh đi qua chỗ đám bạn thời nhỏ bé đang nhậu, bọn họ kéo anh lại ngồi nhâm nhi vài ba ly. Anh uống rượu kém, chỉ nhấp môi nhị ly sẽ thấy con quay cuồng. Mang cớ về nhà, anh cách loạng doạng trên đường.Anh đi ngang qua một đám ma, anh đứng lại rồi chẳng phát âm sao anh lại chú ý vào di ảnh của fan xấu số, đó là 1 cậu nhỏ xíu khoảng 4 tuổi, cậu bị tiêu diệt vì bị té ngã cầu thang.Nhìn vào góc nhìn ấy anh thấy rét người, đầu choáng váng, có điều nào đó thôi thúc anh về bên nhanh.***Vợ anh sẽ lau dọn, cha mẹ anh thì ngồi xem phim ăn uống trái cây, thỉnh thoảng chị em anh nhổ xuống sàn vài ba hạt dưa hấu rồi bảo vợ anh lau. Anh cởi giầy bước vào nhà, chào bố mẹ nhưng anh lại chẳng thèm chú ý hay nói với chị lấy một câu cho dù chị bà xã vừa thấy anh vẫn vui vẻ mỉm cười chào.Anh và chị là tác dụng của tình bạn thăng hoa, anh cùng chị là bạn làm việc chung thời đại học, lúc còn là một sinh viên anh đã thử qua xấp xỉ mười côn trùng tình, anh lừng danh sát gái. Chị ưng ý anh nhưng không dám nghĩ về tương lai, vị chị xấu, anh đẹp. Anh bắt buộc chọn chị được, chị luôn luôn nghĩ vậy.Ra trường anh tìm bài toán làm quá trình không thuận lợi anh trở yêu cầu bê tha. Thời điểm đó người yêu anh cũng quăng quật anh theo người khác, anh xả thân cờ bạc, rượu chè. Chị gặp gỡ lại anh, thấy chua sót đến anh đề xuất chị liên tục quan tâm, cổ vũ anh. Được chị góp đỡ ra mắt anh được vào làm doanh nghiệp nước ngoài, khi anh thành công anh ngỏ lời yêu thương chị, chị không đồng ý vì biết mình không xứng cùng với anh mà lại anh đã thuyết phục chị rằng: anh yêu nhỏ người, yêu năng lực của chị chứ chưa phải yêu vẻ mặt ngoài, anh minh chứng tình yêu thương của anh bởi màn mong hôn đầy ấn tượng trước cổng công ty chị. Chị gật đầu lấy anh, cơ mà bị chị em anh phản đối bởi vì chị hèn sắc, chị đau đớn và âm thầm rời xa anh.Nhưng quyết vai trung phong cưới chị của anh ý rất cao, anh dọa sẽ không còn lấy vợ nếu bố mẹ không mang đến anh đem chị, bà bầu anh hại anh làm thật vì từ nhỏ dại anh đã siêu lì, nói là làm nên đành đồng ý.Về bên anh, chị bị bà mẹ anh đối xử cực kỳ tệ. Lương mon chị làm trên mười triệu đ nhưng đi làm việc về lại bắt buộc làm. Câu hỏi nhà, người mẹ anh chê chị xấu người lại vụng về nhà bếp núc. Mắng chị lừng chừng chiều anh phải anh ko thèm về. Phần lớn lúc như thế chị điện thoại tư vấn cho anh, anh lại lơ đi với nói vẫn bận. Chị đi học nấu ăn, học thiếu phụ công gia chánh người mẹ anh biết lại mắng tổn phí tiền. Chị tủi thân đôi khi xin anh lên sống với anh, anh lại mang cớ rồi bảo ko được. Bởi vì yêu anh, chị đồng ý hy sinh và nhẫn nhịn.***- Sao lúc này anh về trong tuần, anh có chuyện gì à?- Chẳng gồm chuyện gì cảNói rồi anh lên phòng, nằm dài ra giường, có men rượu trong tín đồ anh thấy ảm đạm ngủ.***Reng...... Reng…… Tiếng điện thoại thông minh reo, khiến anh bực bối quát lớn vào năng lượng điện thoại- LÀM GÌ GỌI NHIỀU VẬY? ANH ĐANG TIẾP KHÁCH- Em xin lỗi, bây giờ em đi vô cùng âm, anh thích con trai hay nhỏ gái?- Đi thì đi đi, trai gái gì cũng được. Vậy nhé!Anh tắt thứ trong sự hụt hẫng của chị, chị đứng đờ người ra, nhưng lại nghĩ một lúc rồi lại nhắn tin nhắn mang lại anh:- Hôm nay, anh về mau chóng nhé!Anh nhắn lại vô tình- chưa biết.Anh quay lại phòng hát, nâng ly uống cạn phần đông ly bia mát lạnh. Rồi xoay sang ôm Vân.***7h về tối khi anh đã hú hí cùng với Vân ở khách hàng sạn, chị call cho anh, anh nghe máy. Giọng chị run run mệt mỏi mỏi:- Anh ơi! Em đau bụng lắm, anh về được không?- Em gọi mẹ lên coi đi, anh vẫn bận. Lát anh về.- tuy thế mẹ...- Vậy nhé!Anh tắt sản phẩm vội, chị bấm điện thoại tư vấn lại tiếp tục nhưng anh tắt trang bị không nghe. Anh ngủ quên cùng sáng mai phải ghé qua nhà mang hồ sơ dự án. Anh bấm chuông không ai ra mở, anh nhìn đồng hồ đeo tay bực dọc rồi hotline cho chị. Điện thoại chị không liên lạc được, anh tức quá đánh đấm vào góc cửa cổng. Hoá ra cửa ngõ không đóng, anh đi vào nhà, điện thoại cảm ứng thông minh chị tan vỡ nát trên nền gạch, vũng máu loang ra vẫn khô lại, lan can vương vãi vài ba giọt máu, anh hoảng hốt chạy vào phòng tra cứu chị, anh hotline to tuy vậy chẳng ai vấn đáp anh.Mẹ anh từ ngoại trừ ngõ chửi với vào:- con Xuân đâu rồi, cửa không khoá định mời ăn uống trộm vào nhà à? công trình còn chưa quét dọn nữa.Bố cô bảo:- nhỏ nó đang xuất hiện thai mà, bà hành nó vừa thôi.- Bố, chị em vợ con đâu? - Anh chạy vội vàng ra hỏi bố mẹ.- người mẹ không biết bố mẹ đi chùa trong ngày hôm qua giờ new về.Anh hoang mang, trung khu trí rối bời anh chỉ vào vũng máu, bà bầu anh hoảng hốt đi xung quanh tìm. Bố anh do quá lo mà lại lên lần đau tim, ông vấp ngã khuỵ xuống.Từ ngày về nhà anh làm dâu, tía là người thương cô nhất. Ông biết anh lăng nhăng bắt buộc càng yêu đương chị hơn. Mẹ thì bênh vực anh, chị em không say đắm chị. Bởi vì chị xấu, người mẹ anh chấp nhận chị dễ dàng và đơn giản vì yêu mến anh. Mặc dù chị đã luôn nỗ lực làm tốt mọi lắp thêm nhưng người mẹ anh chưa bao giờ hài lòng. Ngay cả việc chị sở hữu thai bà cũng bảo" ko sinh được nam nhi thì anh đề xuất ly hôn chị".***Bạn thân chị hotline cho anh, cô khóc tức tưởi trong điện thoại.- Anh vào viện mà lại nhận xác vk con anh.Rồi cô hớt tóc máy, anh té khuỵ xuống đất, chân không nhấc nổi, anh không tin đó là việc thật, anh choáng ngợp trong phút chốc. Tay run run bấm phím gọi lại thì giọng một người bầy ông quát tháo to.- TỐI QUA CẬU ĐI ĐÂU MÀ ĐỂ XUÂN NGÃ CẦU THANG CHẾT VẬY HẢ?Anh nhận ra giọng người đàn ông đó, bởi cậu đó là bạn học bình thường với hai các bạn thời đại học. Anh là Huy, cũng chính là chồng bạn nữ thân độc nhất của chị, hoá ra đêm hôm trước chị nhức quá không điện thoại tư vấn được cho cả nhà gọi cho bạn bè chị, bọn họ tới tuy nhiên không kịp, chị bị trượt chân té cầu thang, đập đầu mạnh xuống khu đất bị gặp chấn thương sọ não cùng dù cố gắng hết sức những bác sĩ cũng không cứu giúp được người mẹ con chị.Anh quỳ xuống trước xác chị, ôm chị cùng khóc, anh gian khổ và từ trách mình. Anh nghĩ chính là nghiệp chướng của anh ấy nhưng lý do người chết không phải là anh, giá như anh về nhà thời gian đó thì bà xã con anh dường như không chết.Trong giờ nấc nghẹn ngào, anh chỉ nói được câu:- bà xã ơi anh xin lỗi, anh biết lỗi rồi.***Anh mơ màng, trong trái đất hư ảo, mồ hôi nhễ nhãi.Anh lại thiếp đi…***Nhìn di ảnh vợ anh thấy ân hận, anh chú ý chị rồi lại khóc.Anh đụng vào tấm ảnh hai người chụp chung, sờ lên môi chị, anh khóc khi nghĩ về kỉ niệm đẹp của tất cả hai.Lúc anh không tồn tại gì chị đã mang đến anh niềm tin, anh dành được ngày hôm nay là dựa vào chị, chị ko xinh nhưng trọng tâm hồn chị đẹp, nước mắt anh không hoàn thành rơi, trái tim anh chảy nát thực sự. Anh hối hận hận vị khi chị còn sống anh dường như không yêu mến chị không còn lòng, anh cứ nghĩ anh cưới chị là vẫn ban phước cho chị rồi.Từng dòng để ý đến ùa về, anh cảm giác chị đang ở đâu đó trong căn phòng này, chị sẽ trách anh. Nghĩ về đến đứa con trong bụng chị, anh khóc những hơn, anh chưa khi nào trải qua cảm xúc tồi tệ ấy, chưa khi nào khóc và chưa lúc nào biết anh yêu thương chị những như thế.Anh điên cuồng gạt hết gần như thứ xuống đất, cuốn nhật kí của chị rơi,Anh lật phát âm trang ở đầu cuối chị viết là ngày định mệnh có chị đi xa cuộc đời anh." Nhật kí tháng ngày năm"Con yêu, chị em viết hầu hết dòng này là dành riêng cho con, sáng hôm nay khi ba con đi ra bên ngoài mẹ rất mong muốn bố sinh sống lại, mẹ không hiểu nhiều tại sao từ bây giờ tâm trạng chị em tệ cho thế, bà bầu biết chuyện ba con nhưng chị em không giận. Mẹ chỉ trách bà mẹ sinh ra dường như không được dễ nhìn như các cô bồ của bố. Có những lúc mẹ thấy mang cảm vì chưng điều đó, nhưng mẹ không thể khóc do bà ngoại bảo ví như mẹ bi lụy và khóc thì nhỏ sẽ xấu vậy cho nên dù gồm chuyện gì mẹ cũng trở nên cười và hóng ngày bé chào đời.Con trai yêu thương của mẹ! Có bạn nói với mẹ rằng: mọi người sinh ra đều để làm điều tốt vời, mặc dù xấu hay đẹp nhất thì con fan ta cũng chính là người đặc biệt của cha mẹ họ, không có bất kì ai có quyền review một con tín đồ và ai sinh sống trên đời cũng đẹp nhất cả. Vậy nên sau này con có lỡ giống mẹ thì bé cũng chớ mặc cảm, tự ti nhỏ nhé! Mẹ luôn luôn mong nhỏ được như cha con.Có lúc mẹ hy vọng ra đi, bà bầu cảm thấy áp lực. Đau khổ và tuyệt vọng nhưng mẹ biết hiện giờ mẹ không chỉ là có một mình, mà còn tồn tại con vậy cho nên mẹ sẽ cố gắng vì con, giả dụ ai đó hỏi người mẹ có hận bố không? người mẹ sẽ nói là không, vì người mẹ yêu cha và người mẹ phải cám ơn tía vì đang cưới chị em và cho bà bầu một món tiến thưởng vô giá bán là con.Giọt nước đôi mắt anh lả chả rơi làm cho nhòe đường nét chữ, anh cấp thiết đọc tiếp... Không thể bởi vì mắt anh cay xè.Hoá ra chị biết toàn bộ những điều anh làm nhưng lại chị ko nói, chị luôn luôn im lặng, luôn luôn nhẫn nhịn và chịu đựng rất nhiều đau khổ, vậy nhưng mà anh lại hay cáu chị mỗi một khi chị gọi điện quan lại tâm, vậy mà anh lờ đi những bữa ăn chị nấu...Chị nhằm anh tự do thoải mái vì chị yêu thương anh chứ chưa hẳn nhu nhược như anh vẫn nghĩ...Anh là tội đồ, là người sát nhân cần được trừng phạt, anh đang chẳng thê sống khi lương trọng tâm anh cứ dằn vặt mãi. Giá như thời hạn quay trở lại, anh vẫn yêu và thương chị nhiều hơn. Anh sẽ đảm bảo an toàn và chở bịt cho con anh, vẫn là fan cha, người ông chồng tốt. Anh sẽ không còn để chị khóc do anh, sẽ không yêu thêm một cô bé nào nữa. Anh đang đánh đổi tất cả những gì anh tất cả nếu chị sống lại, anh chỉ mong được chuộc lại tội tình của mình.***- Anh, anh.

Xem thêm: Hướng Dẫn Cách Sử Dụng Cáp Hdmi Cực Đơn Giản Và Dễ Thực Hiện

Anh làm thế nào thế?Một bàn tay mượt mại đặt lên trên trán anh, lay fan anh. Anh choàng tỉnh dậy, các giọt mồ hôi ướt đẫm người, anh thấy bạn đau ê ẩm khắp toàn thân.- Em nghe thấy giờ đồng hồ anh la hét, đập chóng đập chiếu, em chạy lên, anh chẳng sao chứ.Là chị, là chị đang đứng trước mặt anh, anh gửi tay dụi mắt nuốm nhìn xem gồm phải thiệt không, anh từ tát mình một cái, anh thấy đau, nạm rồi anh ôm chầm mang chị, anh hôn lên tóc chị, môi run run nói:- Cám ơn trời đó chỉ với mơ...