Tôi Đã Quen Với Cô Đơn

heckorea.com - gồm đôi lúc, tôi muốn thì thầm với một ai đó, bất kỳ ai cũng được, nói về ngẫu nhiên điều gì, chỉ cần phải có một bạn để phân tách sẻ. Nhưng không có ai cả, nhìn danh sách bạn bè đang sáng đó, có những người từng siêu thân, nói chuyện rất nhiều, hết sức nhiều. Ấy núm mà, giờ đồng hồ ta chẳng thể nói nữa. Từ hỏi tại sao? À đề nghị rồi, mình là một đứa đang không xuất sắc nói chuyện, lại tự cô lập bạn dạng thân, dù bạn ta gồm hỏi, tín đồ ta gồm an ủi, vai trung phong sự thì bản thân vẫn ko đủ tin cậy để từ bỏ mình chia sẻ hết toàn bộ cho họ. Chỉ là chưa bao giờ dám demo nói, chưa lúc nào muốn nói.

Bạn đang xem: Tôi đã quen với cô đơn

*

Một buổi sáng thật vào lành, tôi thức giấc với sự trượt dài trong cảm xúc, nhảy tung cửa số đón nhận ánh nắng ban mai. Tôi sẽ quen với cô đơn!Cô đối kháng là thỉnh thoảng tôi cảm giác lạc lõng thân những xúc cảm hỗn độn của tuổi con trẻ nồng nhiệt, là nhớ về ai đó đã từng trong thừa khứ với tôi một khoảng thời hạn hạnh phúc, là tìm kiếm những bé người đồng điệu để san sẻ nhưng vô vọng. Đã có lúc tôi hy vọng ôm một chiếc thật nóng áp, khao khát một chiếc nắm tay thật chặt của tín đồ mình yêu thương để tìm lại hơi ấm ngày làm sao mình từng có, trường đoản cú vẽ cho chính mình về một mẩu chuyện tình cảm, đồng đội mà chẳng khi nào có thiệt cả.Cứ thế, tôi chẳng kịp phát hiện ra rằng mình cô đơn nhiều cho thế. Lúc nào thì cũng một mình, bít giấu đi những cảm hứng và để phần đông thứ tung đi im lẽ. Bởi phiên bản thân không thích những tình nhân thương tôi đề nghị đau lòng, để ý đến hay lo lắng. Có lẽ rằng chính tôi đã tự mình lựa chọn sự cô đơn đó. Bấy lâu tôi quen đối mặt với tất cả mọi thứ. Có những lúc cảm thấy căng thẳng nhưng lâu dần dần cũng thành thói quen.Có song lúc, tôi muốn rỉ tai với một ai đó, bất kỳ ai cũng được, nói về ngẫu nhiên điều gì, chỉ cần có một người để phân tách sẻ. Nhưng không người nào cả, nhìn danh sách anh em đang sáng sủa đó, có những người từng khôn cùng thân, thủ thỉ rất nhiều, siêu nhiều. Ấy cầm cố mà, giờ ta quan trọng nói nữa. Từ hỏi trên sao? À phải rồi, mình là 1 đứa đang không tốt nói chuyện, lại từ bỏ cô lập bản thân, dù tín đồ ta bao gồm hỏi, tín đồ ta bao gồm an ủi, vai trung phong sự thì bản thân vẫn không đủ tin yêu để từ mình chia sẻ trình bày hết tất cả cho họ. Chỉ nên chưa khi nào dám thử nói, chưa lúc nào muốn nói. 1 mình là đầy đủ rồi - suy nghĩ ấy cứ theo tôi suốt, mà chưa bao giờ tự khi nào nó biến hóa câu châm ngôn sống luôn luôn rồi.
*

Xem thêm: Lời Bài Hát Có Ai Thương Em Như Anh Tóc Tiên, Lời Bài Hát Có Ai Thương Em Như Anh, Catena

Chắc rằng sự cô đơn đó 1 phần nào là vì vết yêu mến lòng nhằm lại. Tôi trường đoản cú thu mình vào trong 1 góc nhằm chẳng ai có thể phát hiện nay ra cảm hứng chênh vênh váo ấy vẫn còn đó tồn tại. Những anh bạn hay trách tôi “Sao mi cứ buồn, không chổ chính giữa sự với ai rồi lại tự mình chịu, mày ko thấy mệt nhọc sao?” mệt chứ! Nhưng chịu đựng thôi, tôi sẽ quá thân quen với những điều này rồi, chẳng còn chút khẩn thiết gì nữa. Tôi hại rằng từng lần nói tới điều đó, hầu hết thứ sẽ lại tuôn ra như chưa lúc nào được quên. Nên lặng ngắt là tốt nhất.Cô đối kháng là vắt nhưng nhiều khi tôi cũng được an ủi bởi cô đơn. Là hầu như buổi coi phim trong rạp với những người dân lạ xung quanh, cười, khóc từng nào cũng chả ai quan liêu tâm, chả ai nhằm ý. Là long dong đâu đó, bất kỳ thời gian, bất kể thời tiết, thả hồn theo mây gió, điên khùng theo phong cách mà tôi muốn, miễn sao phiên bản thân được dễ chịu và thoải mái sống, dễ chịu bay nhảy, thoải mái và dễ chịu tự do. Đó là vấn đề tôi cảm thấy mình vẫn còn may mắn, vẫn tìm kiếm được những thú vui, niềm thanh trang cho cuộc đời bớt vô vị. Mặc dù là buồn kích cỡ nào, rồi cũng trở nên vui lên thôi. Sau cơn mưa trời lại sáng và tôi sẽ được thấy mong vồng.Cô solo là vậy đó! Đôi chút buồn, tí chút vui, đôi chút chênh vênh với những để ý đến nửa trẻ em nửa fan lớn. Tuy nhiên tôi tin rằng sẽ sở hữu được một ai này sẽ tìm tôi sau gần như ngày mon cô đơn.© Nỗi Buồn nhỏ tuổi - heckorea.com