Lạc nhau giữa sài gòn

heckorea.com - tình thân là vậy, ngọt ngào và đớn đau luôn song hành. Có lẽ bạn cũng tương tự mình, cũng xấu hổ ngùng để bắt đầu một chuyện tình. Thôi đành nhằm lòng yên ổn yên, nhằm lời im tiếng, để giữa nhị ta bao gồm một khoảng lặng đủ cho nhau nhìn lại quãng đời vẫn qua, và đoạn đường phía trước.

Bạn đang xem: Lạc nhau giữa sài gòn


Mình giỏi kể cho bạn nghe chuyện cũ của mình, chuyện mình đã giấu chôn thọ lắm, số đông chuyện nhưng mình ngỡ vẫn chẳng khi nào có thể sớt phân chia với ai. Vậy cơ mà với bạn mình lại hoàn toàn có thể trải lòng, thật lạ đề nghị không.Bạn xuất xắc bảo mình là fan sống với hoài niệm, hay nhớ phần lớn chuyện tránh việc nhớ, những người dân không xứng đáng nhớ. Nhưng biết sao được, mình đâu chỉ là fan vô tình, bạn biết rõ điều ấy hơn bản thân mà. Tất cả lẽ, chúng ta chỉ trách vu vơ thay thôi.Sớm nay, trời trong thật trong với số đông tia nắng len qua ô cửa nhỏ, mình bật nhạc cho những thanh âm lan tràn góc phòng. Giai điệu nhẹ nhàng vang lên, bỗng dưng đâu mình bỗng nhiên nhớ, nỗi lưu giữ xa xôi lắm rồi kéo nhau ùa đến. Mình ngà ngà như người say, nhắm đôi mắt nằm im.Chiều tp sài thành nhạt nắng, mặt đường Hàn Thuyên trải lá vàng.Nhấp môi coffe đắng khi ngày thu sắp tànTừng dòng người qua phố, tay vào tay cười cợt nóiChợt bao gồm nỗi ghi nhớ xa xôi tìm kiếm về.
*

Mình nhớ lần mình về lại sài Gòn, bước qua những con phố quen ngày mình với anh thông thường đôi. Thời gian trước mình còn vượt trẻ, mang trong trái tim nhiều hoài bão của một sinh viên mới ra trường. Ngày ấy chỗ mình ngơi nghỉ gần kè sông Sài Gòn, cứ độ 5h chiều là con đường lênh loang nước, ngập nửa xe. Chiều như thế nào anh qua chỗ mình là xe cộ lại cháy bugi, chở mình đi dạo thì bản thân ngồi yên trên xe vừa hát vừa khua chân nghịch nước còn anh dắt xe cộ đi nhưng mà chẳng nói câu nào. Hồi trước thật đẹp mắt biết bao.Mình nhớ tất cả lần mình mang lại ngày “khó tính” cáu gắt với anh. Anh chẳng gọi nguyên do, gọi điện hỏi bà mẹ mình. Thì ra phụ nữ có đều ngày rất kỳ viên vậy, anh cười cười. Buổi tối đó đi làm việc về đã khuya, mặt đường vắng ngắt, chỉ có vài tiếng dế ri ri dưới ánh đèn sáng đường vàng lay trong gió đêm. Anh gõ cửa ngõ phòng mình, gửi một túi trái cây, ngồi tỉ mẫn gọt từng miếng lê cho mình. Phút giây đó, tôi chỉ ước cả đời này được thuộc anh trải qua đa số điều lắng đọng như vậy. Đó là trái lê ngọt tuyệt nhất mình từng được ăn.Mình đã có những khi ước mơ cho 1 ngày maiDù vẫn biết lúc đầu có lúc em vẫn saiMà sao anh ơi không dang tay níuĐể hạnh phúc trôi xa tầm tay.Hai đứa giận nhau, mình không chạm mặt anh. 3h sáng sủa anh đứng chờ trước phòng mình, rồi viết miếng giấy nhỏ nhét vào dưới khe cửa. Sáng ra bản thân quét bên không nhằm ý, bao gồm chị chúng ta vô tình qua chơi nhặt được, hiểu được cái chữ của anh, chị quan sát mình rất nặng nề hiểu.“Em này, đàn ông nó vậy là nó yêu thương em lắm rồi đấy.”Mảnh giấy vỏn vẹn vài chữ: “Anh xin lỗi, anh yêu thương em.”Mình nhằm mảnh giấy bé dại ấy vào ví, mang theo không ít năm trời, qua bao đoạn đường mình đi mà lại chữ trên ấy vẫn nhòe theo tháng năm, theo rất nhiều giọt nước đôi mắt mình. Anh từng nói “Yêu em anh đã bỏ qua mất cái tôi của chính mình rất nhiều”, và chắc rằng sẽ rất khó khăn để kiếm được một tình nhân thương và âu yếm mình chi tiết như anh. Cơ mà rồi, chẳng ai biết trước mặt đường tình mình đi còn bao xa, tuyệt ngay từ khoảng thời gian ngắn tha thiết cùng nhau ấy vẫn thấy trong nhau một nỗi nhức ly biệt cơ mà duyên phận đã không cho bình thường đôi.Mình hối tiếc trót lỡ tạo nên câu biệt lyĐể sống thọ suốt kiếp vấn vương ái tình siGiờ đây trong con tim anh không mang hình trơn khácMà cớ sao ko trở về phía trên với em.Mình chưa khi nào mong anh tha thứ đến lỗi lầm mình tạo ra, cũng chỉ cầu gì anh hận mình đi, anh đáng ghét mình đi, ví như được vậy mình đang thấy vơi đi phần nào những bồng bột của thời ngây dại. Dẫu vậy chưa khi nào anh trách mình, nặng nề lời cùng với mình. Sinh nhật mình năm nào cũng mưa, trận mưa dai dẳng tầm tã của miền khu đất đỏ. Anh đứng trước ngõ đơn vị mình, sở hữu những các loại trái cây bản thân thích. Mình định để anh đợi, đợi ngán sẽ về, vì mình chỉ làm anh nhức thì dám gì đâu nhưng mà nhận những từ anh đến thế?Vậy mà mình chẳng đành lòng, mình ra chạm chán anh, nước mưa chảy nhiều năm trên tóc, anh cười hết sức tươi trao quà mang lại mình, chúc sinh nhật vui vẻ. Bản thân quay sườn lưng đi nhưng đôi bờ vai run lên trong cơn mưa chiều ấy. Giá bán như, giá chỉ như thời gian quay trở lại một lần mình đã hàn đính lại phần đa niềm nhức mình gây ra, mình sẽ không còn để anh trật giữ lòng sài thành mà ra đi ko một lời trợ thời biệt. Mình không ngoảnh lại, do mình không muốn anh thấy mình khóc chút nào. Chuyện bọn chúng mình, hãy để trận mưa chiều ni xóa thoa đi.
*

Mình ngồi yên ổn nhìn mọi trái lê vàng, tín đồ run lập cập vì thâm nhập nước mưa. Bản thân gọt lê, chậm trễ ăn. Mình nhớ anh là bạn duy nhất biết một số loại trái cây mình thích, đàn ông trai đầu tiên âu yếm mình đầy đủ ngày mình ốm. Dẫu biết rằng cuộc đời quá ngắn để hoài tiếc hầu hết gì hotline là dĩ vãng, nhưng cũng cần phải lắm phần lớn phút giây chú ý lại, như chiều tối mưa bên những trái lê, mình được cho phép mình được yếu đuối một vài ba lần vào đời. Bản thân thầm trách anh, sao thời gian trước anh không níu tay mình, không giữ mình, không tìm mình? có lẽ nào vì lòng tự trọng, bởi vì khi yêu vượt nhiều, con fan ta đã tổn thương nhiều tới nỗi thà chịu đựng đựng cơn đau bào mòn còn hơn đồng ý một tình yêu mình trao trọn trái tim mà tín đồ kia đã lỡ đánh rơi?Lầm lỗi phút ấy quá lớn anh đâu thể quênĐành cất cách dẫu vẫn thương nhớ em triền miênĐể ký ức ấy mãi khắc chỗ trái tim mìnhThêm hầu hết vết thương thật sâu.

Xem thêm: Pizza Ngộ Nghĩnh Với Đầu Bếp Mũ Vẫy Tay Và Bong Bóng Lời Nói Hình Minh Họa Sẵn Có

Mình biết, chúng ta mà hiểu được hồ hết dòng này lại cười mình, bảo bản thân hoài niệm, ghi nhớ chuyện xưa. Nhưng mình thích bạn biết những gì mình nghĩ rất nhiều điều mình đã trải qua, vì chưng mình cùng bạn gặp mặt nhau thừa muộn, lúc cả hai đã làm qua rất nhiều đắng cay trong đời. Mình rất có thể một lần đủ sáng sủa để bước về phía chúng ta không?Tình yêu là vậy, ngọt ngào và lắng đọng và đớn đau luôn song hành. Có lẽ bạn tương tự như mình, cũng hổ thẹn ngùng để bắt đầu một chuyện tình. Thôi đành để lòng yên ổn yên, nhằm lời lặng tiếng, để giữa nhì ta có một khoảng chừng lặng đủ lẫn nhau nhìn lại quãng đời đã qua, và đoạn đường phía trước. Để giữ lẫn nhau chút niềm tin, chút ấm cúng nơi trái tim hoang giá buốt bao ngày, rồi mình đang nhận ra ngoài đường đời mình đi sẽ cần có ai trong đời. Yêu cũng cần phải nhiều lắm sự anh dũng phải không?Ừ, chuyện cũ của mình, chuyện mình và sài gòn đấy. Bản thân hi vọng, bản thân và bạn sẽ có cùng với nhau những kỷ niệm, cùng giữ được nhau giữa loại đời vội vã này.Nhớ các bạn rất nhiều.© Lâm Hạ - heckorea.com