KỊCH BẢN PHIM NGẮN VỀ TÌNH YÊU

Lời nói đầu: Tình yêu bất thần thường mở ra vào gần như lúc các bạn không ngờ tới. Đặc biệt hơn khi với cả đối tượng người dùng bạn nghĩ đang không lúc nào yêu được. Đó đó là sự độc đáo chỉ gồm ở tình yêu!

1.NỘI. QUÁN CÀ PHÊ-NGÀY

Chiếc lồng chim treo cầm vẻo bên trên cành cây.

Bạn đang xem: Kịch bản phim ngắn về tình yêu

Tuấn đứng bên cạnh, ngắm nhìn con chim bé dại với vẻ thích hợp thú.

HÀ đeo tía lô đi vào. Cô cũng dừng lại, quan sát chú chim nhỏ.

Hà và Tuấn cùng nhìn nhau.

2.NỘI. QUÁN CÀ PHÊ. PHÒNG LẠNH. NGÀY

Hà tóc tai bờm xờm, ngồi 1 mình bên bóc tách cà phê, trước mặt là chiếc máy tính để mở. Cô gõ thường xuyên vào lắp thêm tính, thi thoảng tạm dừng suy nghĩ, gãi đầu vẻ mệt mỏi và lại khom người xuống viết tiếp.

CLOSE UP: PHIM ĐIỆN ẢNH – NỮ SÁT THỦ

Cách kia vài bàn, Tuấn ăn uống mặc đẳng cấp và sang trọng đang ngồi nhâm nhi tách cà phê, vẻ khía cạnh suy tư.

Chuông điện thoại thông minh trong biu áo Hà đổ dồn, cô bắc máy.

Dạ. Em nghe.

(ngừng một chút)

Sao anh?

(ngừng một chút) nhỏ Ngà phải chết hả anh?

(ngừng một chút)

Đâm bị tiêu diệt hay nhấn nước chết đây anh?

Tuấn ngấc lên nhìn Hà, vẻ mặt cảnh giác với lo lắng.

Hà cất điện thoại, liên tiếp cúi xuống vật dụng tính, gõ liên tục. Hà ngừng gõ lắp thêm tính, nhìn chăm chú lên màn hình.

HÀ (lẩm bẩm)

Mày là thằng khốn. Tao làm thịt mày…

Hà gật đầu, búng ngón tay ra vẻ hài lòng.

Hà tắt cùng cất máy tính vào cha lô. Cô đi nhanh ra cửa.

*

Tuấn chú ý theo, vẻ tò mò và hiếu kỳ lẫn ngạc nhiên.

CÔ NHÂN VIÊN lại rót nước trà sản xuất li của Tuấn. Tuấn chỉ tay về phía Hà, bây giờ đang cách nhanh ra cửa, anh nói nhỏ dại điều gì đấy với cô nhân viên. Cô nhân viên cấp dưới tròn mắt, vẻ mặt sợ sệt.

3.NGOẠI. TRƯỚC CỔNG QUÁN CÀ PHÊ. NGÀY

Hà dắt dòng xe xuống lề đường. Cô đem khẩu trang phệ trùm kín mặt và đầu, treo thêm chiếc kính đen vào cơ mà lại quên team nón bảo hiểm.

Tuấn đi ra, thấy được cảnh Hà quên team nón bảo hiểm, khước từ mỉm cười.

Khi thấy Hà đề xe, Tuấn vội gọi lớn. Hà tắt lắp thêm xe, quay ra sau chú ý xem ai gọi mình.

Tuấn đưa tay chỉ lên đầu mình, ra lốt nhắc Hà quên đội nón bảo hiểm.

Hà gãi đầu, vẻ mắc cỡ, vội mang nón bảo hiểm đội vào với phóng xe thiệt nhanh.

4.NỘI/NGOẠI. QUÁN CÀ PHÊ. NHÀ VỆ SINH. NGÀY

Hà đi vào hướng công ty vệ sinh, khuôn mặt vẻ mệt nhọc mỏi, mắt nhắm mắt mở. Thi thoảng, Hà vỗ nhè vơi tay vào trán, như nhằm xoa vơi cơn nhức đầu.

Hà mở cửa, đi nhanh vào phía bên trong nhà vệ sinh. Cô giật mình, há hốc miệng khi thấy Tuấn đang tháo áo. Tuấn trở lại nhìn thấy Hà, vội vàng kéo áo lại, vẻ khía cạnh sửng sốt.

Hà nguýt Tuấn, ánh nhìn giận dữ với khinh bỉ.

(hét lớn)

Đồ đổi thay thái.

Hà đi như chạy ra khỏi nhà vệ sinh.

Tuấn nhìn theo nhấp lên xuống đầu, thở dài.

Khi đi cấp tốc khỏi ô cửa vệ sinh, Hà suýt tông sầm vào một

NGƯỜI ĐÀN ÔNG.

Hà ngừng lại, ngước lên quan sát vào tấm biển trước ô cửa vệ sinh.

CLOSE UP: WC-NAM

Hà gửi hai tay ôm mặt, vẻ mắc kích cỡ vì nhận ra sự nhầm lẫn.

Tuấn đẩy cửa ngõ nhà lau chùi và vệ sinh đi ra. Vừa thấy Tuấn, Hà vội vứt chạy.

5.NỘI/NGOẠI. QUÁN CÀ PHÊ. PHÒNG LẠNH. NGÀY

Hà đeo ba lô đi cấp tốc vào phòng.

Hà bước lại cái bàn cũ. Cô thấy bên trên bàn, để một tám bảng nhỏ.

*

CLOSE UP: BÀN ĐẶT

Hà quẩy cha lô sang trọng bàn không giống nhưng vẫn chính là tấm bảng giống hệt như vậy. Hà quan sát quanh căn phòng, toàn bộ các bàn các để cái biển này.

Cô nhân viên cấp dưới đi vào, nhìn Hà vẻ yêu quý hại. Cô nhân viên nói điều gì đó với Hà. Cả Hà và cô nhân viên cấp dưới cùng nhìn ra bên ngoài tấm cửa ngõ kính. Tuấn đứng đó.

Hà như đọc ý, vẻ phương diện thoáng giận dữ. Hà quẩy ba lô đi cấp tốc ra cửa.

NGOÀI CỬA KÍNH

Tuấn nhìn theo Hà, góc nhìn anh có vẻ hối hận.

Cô nhân viên đi lại phía Tuấn.

CÔ NHÂN VIÊN

Cô ấy không giống người không bình thường?

TUẤN

Tại cô không thấy thôi. Dù sao phòng bệnh hơn chữa bệnh. Cứ làm theo ý tôiđi.

Cô nhân viên cúi chào Tuấn.

Tuấn đứng yên ổn im, vẻ nghĩ ngợi.

6.NGOẠI. CÔNG VIÊN. NGÀY

Một góc công viên, treo chen chúc những mẫu lồng chim. Bao quanh khá đông tín đồ tụ tập, bàn tán xoay quanh những cái lồng chim.

Tuấn mê man ngắm lồng chim của mình, thi thoảng anh huýt sáo cợt chú chim.

*

CÁCH ĐÓ MỘT QUÃNG

Hà đưa máy hình ảnh lên, nhìn chụp các chiếc lồng chim. Cô xem lại một trong những tấm hình mình bắt đầu chụp, mỉm mỉm cười hạnh phúc. Hà liên tục cầm máy, nhìn chụp. Nhưng bất ngờ Hà khựng lại. Phía trước khía cạnh cô là Tuấn.

Tuấn vẫn say sưa mặt chiếc lồng chim, không tốt biết Hà đi tới.

Hà bất thần mở cửa ngõ lồng chim.

Tuấn nhanh tay đóng lại tuy vậy Hà nhanh tay hơn, đẩy tay Tuấn sang một bên.

Mây của trời hãy để gió cuốn đi.

Nào…bay đi…bay cao, bay xa đi.

Hình ảnh con chim nhỏ dại sải cánh cất cánh trên thai trời.

Chiếc lồng chim trống không.

Tuấn chú ý Hà vẻ tức giận.

TUẤN

Cô bị khùng hả?

(mỉm cười, kênh mặt)

Anh sẽ không còn giận một người không bình thường chứ?

Tuấn tức tối quăng quật đi.

Hà chú ý theo, mỉm cười đắc ý

7.NỘI.QUÁN CÀ PHÊ-NGÀY

Tuấn ngồi một mình trong góc quán, vẻ khía cạnh suy tư.

Tuấn chú ý sang cái bàn nhưng mà Hà vẫn thường ngồi.

TƯỞNG TƯỢNG

Hà đầu tóc rối bù đã gõ lách bóc tách trên bàn phím.

HẾT TƯỞNG TƯỢNG

Tuấn chớp mắt, thấy cái bàn trống không. Tuấn nhìn trên bàn, gồm một tờ tạp chí. Trên trang tạp chí là hình ảnh Hà cùng với mái tóc bù xù cùng nụ cười thơ ngây hiện nay lên.Trên trang báo, chạy lên loại chữ.

CLOSE UP: Biên kịch trẻ em Ngọc Hà: Tôi chọn nghề cô đơn.

*

NGOÀI CỬA KÍNH

Cô nhân viên cấp dưới nhìn Tuấn, khẽ gật đầu, mỉm cười.

8.NGOẠI. CÔNG VIÊN. NGÀY

Hà vẫn bấm thiết bị chụp hình, bỗng dưng cô ngừng lại. Như cảm giác có bạn đang nhìn mình, Hà ngước lên.

Xem thêm: #1 Mẫu Đồng Phục Học Sinh Việt Nam Cấp 2 Tiết Kiệm 30%, Đồng Phục Học Sinh Cấp 2

CÁCH ĐÓ MỘT QUÃNG

Tuấn đã bấm trang bị chụp hình.

Hình ảnh Hà được Tuấn chụp ở phần đa góc ngang. Hà khom fan bấm lắp thêm chụp hình, Hà đôi mắt nhắm đôi mắt mở bấm máy, Hà xem hình…

Tuấn với Hà cùng chú ý nhau, góc nhìn tha thiết.

9.NỘI. QUÁN CÀ PHÊ. PHÒNG LẠNH. NGÀY

Hà ngồi lại cái bàn cũ, mái tóc nhỏ gọn đang chăm chú gõ thứ tính.

NGOÀI CỬA KÍNH

*

Cô nhân viên cấp dưới bưng li nước vào.

Tuấn ngoắt cô ngừng lại, anh đón đem li nước trên tay cô nhân viên cấp dưới và vẫy tay, ra dấu đến cô rời khỏi ngoài.

Tuấn bưng li nước chầm chậm rì rì tiến đến chỗ Hà.

Anh đặt li nước lên bàn. Tuấn nói gì đó. Hà ngửng lên, tròn mắt không thể tinh được khi thấy Tuấn.