(Hoàn) Hàng Phục Băng Sơn Mỹ Nhân

Nước Ý, La Mã.

Bạn đang xem: (Hoàn) Hàng Phục Băng Sơn Mỹ Nhân

“Ông công ty, anh có thể bày ra khuôn khía cạnh tươi cười cợt một ít ko, chớ âm u như vậy chứ?”Triệu Tử Tích nhìn fan bọn ông thâm trầm trước bàn học, thiệt cẩn thận mở miệng to, đã và đang một tháng, hàng ngày bắt gặp loại mặt Diêm Vương này, anh từng ngày đông đảo mơ thấy ác mộng a. Đúng, ông công ty từ sau khoản thời gian trở về Newyork, từng ngày hầu hết tăng ca ở công ty đến khuya, bao gồm lúc ngủ luôn luôn trong phòng phòng ngủ, khiến cho các bước của trợ lý anh phía trên giảm bớt không ít, không chỉ có vậy quan sát vô vàn hợp đồng bổ ích nhuận kếch xù bay mang đến, anh cũng thực thèm đôi mắt, tuy vậy là một số loại tiền này, cũng khiến anh kinh hãi. Ttách biết ông nhà sống Đài Loan bị loại kích thích hợp gì, cả ngày nhan sắc mặt xanh rì, không nói được lời làm sao, chỉ biết vùi đầu vào công tác, tính tình còn đặc biệt quan trọng cáu kỉnh. Lúc Này cục bộ người sống tổng cửa hàng Newyork, khiếp sợ tuyệt nhất là ngày mlàm việc hội nghị họp với tổng tài. Lão đại anh sẽ không còn giận dữ cuồng loạn hét lên, chỉ là cần sử dụng một góc nhìn sắc nlỗi dao, quét mang lại tiết tung đầu rơi, tà khí quá to a. Toàn công ty hầu hết nằm trong trung trung ương của cơn bảo, áp khí thấp mang đến làm cho những người ta ý muốn nổi điên, trong tương lai lão đại mong tới Zehder xác nhận ký kết phù hợp đồng, ngày kia, anh thậm chí còn còn phô trương nghe được vào đơn vị tất cả tiếng đốt pháo. Có thể thấy được, Lục Phi Dương uy lực gồm bao nhiêu Khủng, đó là phần đông fan trong thời điểm tạm thời rất có thể thoát khỏi trung tâm nổi bảo, mà lại trợ lý số khổ như anh phần đông dịp rất nhiều sống kề bên ông nhà, nghĩ lại coi, một ngày của anh ấy bao gồm bao nhiêu buồn bã. “Cậu không muốn đem tiền thưởng cuối năm nữa, đúng không?” Lạnh lùng trừng liếc đôi mắt mẫu bạn lũ ông đã cười cợt đến sáng lạn kia, Lục Phi Dương ánh mắt nguy hại. Biết ông chủ nhà bản thân luôn nói được thì làm cho được, Triệu Tử Tích nhanh nhảu câm miệng, rước làm hồ sơ ông công ty đề nghị coi nhấc lên bằng hai tay. Ai, cảm thán hàng chục ngàn lần trong tim, ngày trước thiệt sự là mù đôi mắt, bắt buộc bắt đầu sùng bái Lục Phi Dương, sùng bái cho nỗi chạy mang đến công ty của anh ý biến hóa trợ lý của anh ý, vì thế nói, ông ttách làm cho bậy, còn rất có thể sống, từ bản thân làm cho bậy, quan yếu sống. Nhưng cơ mà, cũng cần thiết trách anh đợt trước mắt bị bít mờ được, Lục Phi Dương năm kia, là nhân đồ dùng thần thoại cổ xưa duy nhất nghỉ ngơi Massachusetts, mang lại hiện nay vẫn tạo nên đám bọn em tán thưởng không đỡ bệnh. Mà Triệu Tử Tích anh mặc dù rằng học tập dưới anh không hề ít khóa, ghi nhớ lại lúc sống Havard, anh cũng là nhân thiết bị truyền kỳ sống tmùi hương giới, trường đoản cú trước đến lúc này phần đa là vậy, từ ngày anh quyết trọng điểm chọn tmùi hương nghiệp, Lục Phi Dương chính là thần tượng của anh ấy. Tuy rằng nhiều loại sùng bái tận trong tim mang đến bây giờ vẫn không đổi khác, còn càng thêm sâu hơn, tuy nhiên nhưng mà giả dụ ông nhà hoàn toàn có thể hòa ái một chút ít, quả đât ngay lập tức hoàn mĩ. Cho cho dù trước đây ông chủ, cũng không hẳn là tín đồ giỏi tính gì đến lắm, cơ mà không hệt như hiện nay, tính cách rét như lửa, tạo cho anh đụng một tí là lại phạm lỗi nha. “Ông nhà, anh sinh hoạt Đài Loan......” Định dò hỏi còn chưa hoàn thành xỉm chút ít nữa là cắm vào lưỡi như ý không sao, trái tim nhỏ bé nhỏ của anh ý bị tổn thương thơm ô, lại đợt nữa thì thầm mắng mình tđê mê tài một trăm lẻ tám lần. Đều vì bản ân cần tiền, bị Lục đại lão gia cho 1 đụn đưa ra phiếu, đón nhận trọng trách âu sầu là nghe ngóng tin tức, trái nhiên, bên trên đời này chi phí rất khó tìm. Ô, anh sai lầm rồi, anh mau chóng trlàm việc về đem bỏ ra phiếu trả lại đến lão tổng tài đi. Cúi đầu, không buộc phải ngóng ông công ty xua fan, Triệu Tử Tích ngoan ngoãn thoát khỏi căn chống tổng thống xa hoa mang lại dọa bị tiêu diệt fan. Sát khí cực kỳ thịnh a, anh mong kiếm tìm bà chị chị em vương vãi bên bản thân khóc lóc nói lể. Lục Phi Dương cố kỉnh tờ giấy mỏng tanh manh vào tay, hầu hết con chữ buổi tối black mực căn uống phiên bản ko vào được mắt anh, đôi mắt với theo sát khí, sau khi trừng chấm dứt trợ lý lừng khừng sống chết kia, lại lần tiếp nữa chú ý phía điện thoại thông minh cầm tay lặng yên ko một tiếng hễ, thiết bị kia chỉ có một bạn biết số, tĩnh mịch xuyên suốt một tháng, chống chọi hết một tháng! Người thiếu nữ cơ, thiệt chần chờ xem xét như vậy, không quý trọng tình yêu của anh ý điều đó, anh còn, người mẹ nó còn do dự từ trọng nghĩ về mang đến cô làm cho gì? Thấp rủa mang vnạp năng lượng kiện đáng buồn ném lên trên bàn, đi mang đến trước cửa sổ ngay cạnh đất, quan sát cảnh sắc thị trấn bao gồm sự dung phù hợp giữa cổ điển và hiện đại vô cùng hoàn mỹ của La Mã. Ckhông còn tiệt! Anh cố kỉnh chặt di động, nhịn xuống xúc động mong hung hăng đập vỡ vạc nó, tháng này đang phá hư mấy chục mẫu cầm tay, ánh nhìn Triệu Tử Tích các lần nhìn anh mọi y hệt như nhìn kẻ điên. Đúng vậy, điên rồi, trong cả bao gồm anh cũng gọi được phiên bản thân thực thụ điên mất rồi, là bị sự nhung lưu giữ xay điên. Từng Ngày không thấy cô, mỗi một phút ít từng một giây, cùng với anh nhưng nói hầu như là một trong những các loại tùng xẻo, trong một ngày, biết bao nhiêu lần anh suy nghĩ hy vọng vọt tới sân bay bay thẳng cho Đài Loan? Nhưng là, khuôn mặt lạnh lẽo nlỗi băng của cô ý, hình hình ảnh cô nói cùng với anh “Cút”, làm tung biến không còn mọi xúc hễ. Trong lòng cô, giả dụ chỉ có 1 mình Bách Lăng Phong, vĩnh viễn cũng không nhìn thấy anh, vậy anh đề xuất đưa ra đề xuất khiến cho bạn dạng thân nhát mọn đáng buồn như thế đi cầu xin tình thân của cô ấy. Lục Phi Dương anh cũng chưa phải không tồn tại thiếu phụ yêu, chỉ cần anh đồng ý, chỉ cần một góc nhìn, có biết bao thiếu nữ nguyện ý bửa nhào vào lòng anh? Nhưng là, bầy chúng ta không ai tên là Hứa Mạn Tuyết, mà lại anh, lại chỉ cần cô. Tám năm, yêu thương cô xuyên suốt tám năm, không phải chưa từng do dự qua, nhưng là anh phân phát hiện tại, không những tlặng anh trong cả thân thể, cũng chỉ chấp nhận một người thiếu phụ tên là Hứa Mạn Tuyết, thổ lộ, chỉ sợ hãi không một ai tin? Lục Phi Dương anh, thế lực hiển hách cực hiếm con fan bất phàm, tuy nhiên tám năm ko đụng qua đàn bà. Chính anh cũng bắt buộc tin, tuy thế là thân thể của anh ý, trừ bỏ Hứa Mạn Tuyết, ai ai cũng phần đông không phải, bị một bạn thiếu nữ áp dụng thành những điều đó, bao gồm buộc phải là một trong chuyện siêu nhức xót hay không? Anh cười cợt khổ, chia tay một mon, anh từ bỏ khó chịu cơ hội lúc đầu đưa sang trọng ghi nhớ nhung, lại cho giãy dụa, vô tần số nếm đề nghị giầy vò. Ngày không có anh, cô hẳn là thật có hứng đi? Mừng ranh ma vì lại hoàn toàn có thể tiêu diêu từ trên, hoàn toàn có thể thoãi mái đam mê Bách Lăng Phong! Không còn tồn tại fan đến quấy cô, không ai phiền đức cô. Tay thay thành quyền, nện xuống bàn thủy tinh cường điệu hóa, mà lại mặc dù bàn tay cực khổ như thế nào cũng cần thiết bịt giấu được tị ganh mãnh liệt trong lòng. Hứa Mạn Tuyết, trong tâm của em, bởi sao lại câu chấp điều này. Em tại vì sao lại không chú ý cho anh? Nhìn không thấy tình thân của anh ý, nhìn ko thấy cảm tình của anh? Có đề xuất là mang đến dù cho có nhận thấy, cũng ko chú ý đến? Tyên của anh ấy, kịch liệt dancing lên, mỗi một lần, đông đảo kêu gọi thuộc một chiếc thương hiệu, Hứa Mạn Tuyết, Hứa Mạn Tuyết! Trời đã vào đông, mặc dầu trong năm này nguy cơ tiềm ẩn tài thiết yếu thế giới còn đang lan tỏa, tuy vậy nhưng mà nhà máy sản xuất Knhị Dương không thể bị tác động, phù hợp đồng, solo mua hàng nhiều tới hy vọng nổ tung, xuyên suốt một ngày, các bước của Hứa Mạn Tuyết không ít đến nổi trong cả thời hạn uống miếng nước cũng không tồn tại. Nhưng cơ mà, Việc nhiều một ít cũng có thể có loại xuất sắc, cũng chính vì lo tập trung xong xuôi công việc, đề xuất sẽ không còn suy nghĩ bừa bãi. Ôm một ck Khủng vnạp năng lượng kiện, đi thang thứ xuống lầu, chuẩn bị về công ty thường xuyên hành động, báo cáo này sáng từ bây giờ Bách Lăng Phong tất cả Điện thoại tư vấn điện thoại cảm ứng cho phía trên hỏi một lượt, nhưng mà cô luôn luôn tất cả kinh nghiệm không làm cho cấp cho bên trên bắt buộc hỏi cùng một vụ việc mang đến nhì lần. Vừa bước thoát khỏi thang thiết bị, ngay tắp lự thấy được một bó hoa hoa bách thích hợp to đến có thể đnai lưng bị tiêu diệt fan, cộng thêm hé ra khuôn mặt nam tính cười cợt đến sáng sủa lạn, “Hứa tè thư.” Tổng tài công ty điện tử Minh Uy, Phương Chí Viễn, tự sau tiệc rượu lần trước, ngay tức khắc quấn rước cô ko buông, hoa tươi kẹo sôcôla trang sức lếu láo tạp tiêu tiền nlỗi nước, chiêu thức tán tỉnh đa dạng chủng loại, khẳng định kim chỉ nam ví dụ. Đương nhiên, hằng ngày còn tấn công bằng mấy chục cuộc điện thoại thông minh, nghĩ về không còn những nguyên nhân, ý muốn được mời mĩ nhân thuộc ăn cơm trắng. Hứa Mạn Tuyết phương diện không chút ít biến hóa quan sát anh ta, không nói lời nào. “Hứa tiểu thư, cô tung tầm? Hoa này tặng cho cô.” Đưa tới hoa bách hợp xa xỉ, tản ra mùi hương nồng đậm. Sợ là trong phạm vi vài trăm dặm rắn rết sâu bọ gì ngữi thấy các bắt buộc nhanh lẹ chạy trốn. “Tôi ko phù hợp hoa.” Cô ko gửi tay thừa nhận mang, chỉ ôm văn uống khiếu nại thờ ơ chú ý anh. “A?” Trên đời này còn có thanh nữ ko thích hoa? Pmùi hương đại thiếu nkhiến ngẩn khắp cơ thể. Hứa Mạn Tuyết không cho anh thời hạn trả hồn, thẳng vòng qua tín đồ anh chạy rước người. Pmùi hương Chí Viễn coi nlỗi cũng ko ncội, nhanh lẹ phản bội ứng lại xua theo, “Hứa tiểu thỏng, đêm nay tôi hoàn toàn có thể mời cô ăn uống cơm trắng không?” “Không thể.” Cước cỗ ko xong xuôi, liên tục đi ra ngoài, thật là, sớm biết vậy sẽ không còn đem xe cộ đi bảo dưỡng, một mon bảo trì một đợt, cảnh giác, tất cả nhiều khi cũng là sợ hãi bạn. Tuy rằng vẫn qua tiếng rã trung bình, tuy nhiên mà xí nghiệp Knhì Dương gồm khối tín đồ sống lại tăng ca, cho nên đại shình ảnh fan tới lui chưa phải là ít, phần lớn tín đồ đều hứng trúc mong mỏi xem băng sơn tlỗi ký làm cho cách nào nhằm đuổi đi lũ ông theo đuổi cô. “Hứa tè thư, tôi là thực bụng say mê cô......” Chưa kịp nói xong xuôi câu, đã bị sắc đẹp gớm diễm pchờ đại của mỹ con gái làm cho ntạo người. Oa, gần như người gần như nói mỹ phụ nữ chỉ nên nhìn làm việc xa tránh việc nhìn ngay sát, lời này sử dụng bên trên fan Hứa Mạn Tuyết ví dụ đó là sai lầm, nhìn một chiếc, làn domain authority tinh tế và sắc sảo tỉ mỉ, nhìn gần như là vậy, cũng quan sát ko thấy nang lông, không chỉ có vậy da mịn mang lại nỗi quan trọng nói hết bởi lời, thật muốn sờ một phen, Phương tiên sinh trong tâm nhan sắc lang lồng lộn rú lên, nhì mắt bị vẻ đẹp làm cho mê say xém nhẹm chút ít nữa trở thành nhì trái tyên ổn hồng. “Có từng nào thích?” Tkhô nóng âm mỹ nàng há miệng rỉ tai, mặc dầu rét mướt nlỗi băng, cũng mê chết tín đồ. “A?” “Anh ham mê tôi bao nhiêu?”Cô không kiên nhẫn trừng ánh mắt anh ta, bọn ông nói thích hợp, hầu hết là nói kế bên miệng mà lại thôi, tương tự, tương tự mẫu người đáng bị tiêu diệt cơ. Vốn là, ko định chú ý cho Phương Chí Viễn, tuy nhiên là 1 câu cơ của anh ý ta, chọc tập lửa giận của cô ấy bốc lên, nhịn không được mong muốn bóp chẹt anh. Loại đối thoại này, cô sẽ rất lâu không cần sử dụng với đám bạn theo đuổi cô, nhưng mà là, lúc này loại câu nói ưng ý của anh ấy, đang làm cô phân phát cáu! “Cô muốn chiếc gì? Tôi các hoàn toàn có thể cho cô.” Phương Chí Viễn bày ra chiếc cỗ dạng tiêu trẹo, thâm tình nói cùng với cô. Phụ phái nữ thôi, chưa phải phần đông mê say đồ hiệu trang sức đẹp quần áo linc tinh, Pmùi hương gia anh có chi phí, mẫu những hiểu biết nhỏ dại ấy, anh làm cho được, đến phía trên đi, mang lại trên đây đi, đến nhào vào trong tâm anh đi. “Được, tôi mong mỏi toàn thể tài sản của anh ý.” Ánh mắt lộng lẫy, cơ mà hơi thsinh hoạt lại hoàn toàn giá buốt như băng. “ Ngày mai anh thu xếp làm cho giấy chuyển nhượng ủy quyền gia sản bảo biện pháp sư ký kết thương hiệu có tác dụng hội chứng.” “A?” Khuôn mặt tiêu trặc, thẳng hóa đá. “Không gồm giấy chuyển nhượng, anh về sau đừng xuất hiện trước mặt tôi.” Nói dứt, Hứa Mạn Tuyết thẳng chạy rước tín đồ, nhưng mà Phương thiếu thốn gia, lần này không có chạy lên ngăn fan lại, cũng không có quả cảm. Đối phó cùng với các loại bạn khác biệt, có những một số loại phương thức khác nhau, vài ba năm đi theo mặt người Bách Lăng Phong, đối với đám người gián trá lừa thanh lọc này. Pmùi hương Chí Viễn, đối phó cùng với anh ta chỉ coi như thể giải quyết và xử lý một vấp ngã bữa sáng. Vì bị cthị trấn thời gian nãy trì hoãn, thời gian tắc xi chuyển cô đến trước cửa ngõ phệ quần thể công ty trọ, trăng đang lên rất cao, cô chú ý ánh trăng sáng sủa ngời, bảo lái xe giới hạn xe cộ, ttránh đêm điều đó, cô đột nhiên hy vọng đi dạo. Ôm ông chồng văn khiếu nại cũng không thật nặng nề, bước đi bởi song giầy da dê quyến rũ và mềm mại, cúi đầu chú ý phiên bản thân bị ánh trăng phản vào trên người, vào không gian truyền mang lại mùi hương nước hoa rảnh rỗi nphân tử, xúc cảm lành lạnh, ngược trở lại ko xem nhỏng quá tệ, sinch sống ở quốc gia Mỹ nhiều năm như vậy, đối với ko khí lạnh sinh sống Đài Loan, cô ngược trở lại ko thấy lạnh lẽo. Từng bước một, đủng đỉnh đi trên đường về công ty. 10 phút ít trong suốt lộ trình ngắn thêm ngủi, lại ngẩng đầu, tức tốc thấy một thân hình ảnh to lớn đứng từ thời điểm cách đó không xa, ngăm Black, khá thlàm việc xâm lược tận tình. Tim cô bỗng nhiên đập thiệt nkhô nóng thật nkhô cứng, cô tựa hồ nước còn nghe thấy thanh âm tiết giữ cồn vào quan trọng. Nhưng là Hứa Mạn Tuyết mặc dù sao cũng là Hứa Mạn Tuyết, mặc dù nội trung khu kích hễ, cô vẫn bày ra diện mạo thờ ơ, làm bộ như không thấy anh ngấc đầu đi lướt qua bên người anh. Người bọn ông đứng trực tiếp tắp, biểu tình yên tâm, chỉ nên đôi mắt black thuần, gắt gao nhìn chăm bẳm cô. Hai bạn rất nhiều không nói, cô lạnh nhạt đi lướt qua anh, giống như nhị tín đồ là nhị kẻ không quen. Đột nhiên, một song cánh tay cường tgắng rắn chắc từ phía đằng sau mang cô ôm vào trong tim, “Tuyết nhi.” Tiếng kêu trầm phải chăng, mềm mại và mượt mà và ôn nhu, tan nát tâm hồn còn có chua xót. Thân thể của cô ấy buộc chặt, tương khắc bạn dạng thân ko rống to không mắng chữi tục tằn, một chữ một chữ từ vào miệng bật ra, “Buông, tay!” “Tuyết nhi, anh siêu ghi nhớ em.”Không xem xét cho lời nói hững hờ của cô ý, fan bầy ông vùi khía cạnh vào bên trong làn tóc của cô ý, hít vào một trong những khá thiệt sâu, cánh tay càng ôm càng chặt, trời ạ, mãi cho tới Khi lại ôm cô vào trong lòng, anh bắt đầu hiểu rằng, Thì ra lưu giữ nhung cô, sẽ sâu mang đến cần yếu lùi bước. “Tôi bảo anh buông tay.” Tiếng nói vẫn bình thản nlỗi cũ làm cho cho tất cả những người ta sốt ruột. “Anh ao ước em.” Anh hôn dịu lên mái đầu Đen mượt nhỏng tơ của cô ấy, tâm sự nỗi nhung ghi nhớ trong thời gian qua.“Nhớ tôi?” Một lời nói của anh ý, châm ngòi dung dịch nổ, Hứa Mạn Tuyết kịch liệt giãy dụa, điên loạn cơ mà tiến công đấm vào ngực anh, “Anh vẫn lưu giữ tôi? Tên khốn chết tiệt!” Văn uống khiếu nại phân tán trên mặt khu đất. Anh để cô tấn công, để cô mắng, chỉ với cánh tay tbỏ phổ biến ko Chịu buông cô ra, anh sợ hãi giả dụ bản thân buông lỏng tay, cô đang bặt tăm, làm cho anh tìm ko thấy cô, mà lại sản phẩm công nghệ tê, mới là trừng phạt lớn số 1 đối với anh, anh tình nguyện đi kiếm chết cũng không sở hữu và nhận trừng pphân tử. “Thực xin lỗi, báu vật, thực xin lỗi.” Hôn môi tương tự mưa rơi xuống phương diện cô, không xem xét cô phản kháng cùng giãy dụa. Cô man rợ cắn môi bên dưới của anh ấy, nếm thấy vị mặn ngày tiết tươi, new buông anh ra, chú ý khuôn khía cạnh thâm trầm của anh ý, cũng chính vì tơ tiết vương trên khóe mồm, mà sở hữu theo vài ba phần tà mị. “Anh yêu thương em, Tuyết nhi.” Nhìn thấy cô, đấy là lời nói duy nhất cơ mà anh mong muốn nói với cô. “Lục Phi Dương, tôi ghét bỏ anh!” Cô chung cuộc cũng nhảy khóc, khóc mang đến toàn thân run rẩy, tiếng mức nghứa hẹn ngào, y hệt như ủy từ trần với đau đớn của mấy thời nay, vào hôm nay, trên giờ phút này, toàn cục hầu như bột phát. Anh bao phủ lấy người đời yêu thương kiều sẽ điên cuồng khóc, cực kỳ nhức lòng,“Tuyết nhi, đừng khóc, đông đảo là anh sai trái, anh không giỏi, em đừng khóc được không?” Ôn nhu dỗ dành riêng, giờ khóc của cô, đối với bất cứ vật dụng vũ khí nào cũng những lợi hại rộng, tạo cho anh Cảm Xúc body cao rẻ y hệt như là bị đao chém nhẹm, cắt trái tim rắn rỏi lạnh giá của anh ấy ra thành từng mhình ảnh bé dại. Cô không chú ý cho tới anh, chỉ tận tâm khóc, hồi trước, cô không lúc nào khóc. Kết trái, nhì lần rơi nước mắt, đa số là do anh, bởi thương hiệu khốn này! “Tôi không hẳn bảo anh cút sao? Anh không hẳn cũng tương đối nghe lời tếch đi sao? Vậy anh còn search tôi làm gì?” Anh tính tình cố kỉnh đấy, trực tiếp mặc kệ tránh đi, làm sao hoàn toàn có thể điều này, làm sao có thể? “Anh suy nghĩ anh tránh đi, so với em với anh nhưng mà nói, rất nhiều là 1 trong cthị trấn giỏi.” Thsinh hoạt dài, bất đắc dĩ, nếu như anh thực thụ hoàn toàn có thể buông tha cho cô, tám năm ngoái sẽ mau chóng buông tay, sẽ không còn làm cho phiên bản thân căng thẳng như vậy, lặng ngắt canh phòng kề bên cô, cơ mà cô cũng có thể lẳng lặng yêu thương Bách Lăng Phong, có lẽ vĩnh viễn cũng tất yêu được suôn sẻ nguyện, cơ mà so với cô mà lại nói, điều đó cũng là một trong một số loại hạnh phúc chăng? Nhưng là, ko được, cho là tám năm, hay tám mươi năm, anh đầy đủ luôn nhớ được Hứa Mạn Tuyết cô, cô là sinh mệnh của anh ý, Tuy bắt buộc tách khỏi sự giầy vò, mà lại anh lại vui mừng chịu đựng đựng sự giầy vò này. “Anh đi, anh đi, anh đi đi!” Cô điên cuồng đnóng vào ngực anh, đnóng đến tay số đông ửng đỏ vạc đau, cơ mà là loại loại oán hận này, mẫu loại cảm xúc ủy qua đời này, như thế nào cũng không thể tung trở thành được. Cô chưa hẳn dòng nhiều loại thanh nữ bốc đồng, cô luôn luôn là nhuần nhuyễn bình tĩnh, tuy vậy là, đương đầu cùng với anh, cô chính là không muốn nói đạo lý, đó là ước ao than khóc om sòm. Cô không thích phê chuẩn, cơ hội thấy được anh bên trên Tv, cô thực thụ hoảng sợ, khoảng cách của anh và cô, tại một tương khắc cơ đã trở nên kéo đi thiệt xa, làm cho cô thực hốt hoảng. “Thực xin lỗi, báu vật, thực xin lỗi.” Đôi mắt sáng sủa ngời không hoàn thành trào ra nước đôi mắt, hôn như vậy nào cũng không xong, anh vốn ao ước mang đến đến cô chỉ bao gồm vui nô nức với và ngọt ngào, tạo nên cô gạt bỏ tình yêu đau buồn mà cô giành riêng cho Bách Lăng Phong, tuy vậy là, ngày nay xem ra, anh ngược chở lại đem lại mang đến cô khổ cực nhiều hơn thế. Tuyết nhi của anh ấy, Tuyết nhi sang chảnh và kiêu sa nlỗi đàn bà vương vãi của anh ý, trước đó chưa từng thất thố như vậy, khóc mập điều này. Mà anh, vậy mà lại Cảm Xúc cô khóc góc nhìn sưng đỏ, cỗ dáng mũi đỏ lên, mặc dù thế lại xinh đẹp đáng yêu cho kỳ quái, thiệt sự là trúng độc, trúng loại độc thương hiệu là Hứa Mạn Tuyết, một đời khó giải. “Bảo bối, anh yêu thương em.” Anh dỗ dành, hôn môi, dìu dịu cọ xát trên song môi mềm mịn và mượt mà của cô, mẫu trán bóng mịn, song mi tkhô hanh tú cau lại, lông mi cong cong treo đầy nước, đôi mắt lớn tròn nhìn trong suốt ngập nước, còn có dòng mũi hồng hồng, nai lưng trọc, vuốt ve, đi tới đôi môi trơn bóng mềm mại hương vị thơm ngát giống như thạch củ quả, dìu dịu hôn, kkhá gợi lên tình yêu của tất cả nhì. Một phen ngăn ngừa chiếc miệng nhỏ tuổi nhắn của cô ý, kịch liệt hôn cô, sử dụng hết cục bộ nhu tình mật ý hôn cô, làm cho cô quên khóc. “Ngô......” Cô khóc thét, khóe đôi mắt còn vương vãi nước mắt. Hứa Mạn Tuyết cao 160cm, Lục Phi Dương cao 182cm, trước phương diện anh cô vẫn luôn là cực kỳ kiều nhỏ dại yếu đuối, anh lấy cô ôm lên, tận tình hôn môi. Tiếng hôn môi “Chậc chậc”, truyền mang lại từ giữa môi đàn bọn họ, hôn như vậy nào thì cũng đều thấy không đủ, đàn chúng ta giống như một cặp người yêu không tồn tại tương lai, ao ước mang toàn bộ thân mật mong muốn, phần lớn gữi gắm vào vào nụ hôn. Hôn hôn, dục vọng nhỏng nước, đầu lưỡi Lục Phi Dương ở trong miệng cô cuồng liếm, đại chưởng trọn ở sau sống lưng cô xoa vuốt loạn xạ, thở tới tấp, kìm giữ không được, một phen ôm lấy cô chuẩn bị lên lầu đi xử lý dục vọng sắp đến nổ tung. “Vnạp năng lượng...... Vnạp năng lượng khiếu nại.” Hứa Mạn Tuyết từ trong nụ hôn nhoáng phục sinh một chút ít lý trí, không thuận theo mong muốn chuyển phiên fan nhặt lại mấy trang giấy rơi lở tở bên trên sảnh. “Mặc kệ nó! Bổn thiếu thốn gia chắc nịch tức giận.” Thế làm sao còn tồn tại tâm tư nguyện vọng đi lo lắng mấy dòng văn uống khiếu nại cơ.(anchan: anh ko mở miệng thì thui, hễ há miệng là ta đsinh hoạt ko nổi TT0TT) Cái gì cứng rắn không cứng rắn? Khuôn mặt của cô ý trong nháy đôi mắt đùng một cái ửng hồng, “Không được!” Cố gắng lấy miệng thoát khỏi cái miệng đã loạn mút của anh, ko xong đẩy khuôn khía cạnh sẽ dựa gần cạnh kia ra,“Này các là vnạp năng lượng khiếu nại đặc trưng.”Những đồ vật đưa tới trước mặt cô, đầy đủ là văn uống khiếu nại thời thượng của chúng ta, cô nếu để chúng nó cđọng nằm trên mặt đất những điều đó, sau này là cô hoàn toàn có thể về bên nạp năng lượng bao gồm bản thân. Người thanh nữ này! Anh tuyệt vọng nhìn cô, mang lại dù cho là cho thời gian chuẩn bị bùng phát, cô mặc dù vậy còn có lý trí nghĩ mang đến công việc! Nhưng là, thấy được đôi mắt to lớn ngập nước của cô, xấu hổ mang đến hai má ửng hồng, còn tồn tại song môi ẩm ướt tiên diễm bị anh cắm hôn. Loại bộ dáng vẻ thứa hẹn thùng sexy nóng bỏng này trước đó chưa từng tất cả qua, tim của anh ấy, quyến rũ mang đến rối tinh rối mù, hạ thể lại rắn rỏi chiếc trụ cột lại giơ lên chầu trời. (Anchan: OMG! Tg viết đồ vật gi gắng này TT0TT) Nóng rét mướt hòa lẫn nhau! “Phiền đức toái.” Anh ko kiên trì gầm vơi, buông fan thiếu nữ đang mong đảo chính ra, luân phiên người đi nkhô giòn vài bước ngồi xổm xuống nhanh chóng nhặt lại từng tờ văn uống kiện. Cầm một lô bốn liệu loạn thất bát tao bên trên tay, kéo cô bước nhanh vào thang đồ vật đơn vị trọ, “bảo em chớ sở hữu các bước về công ty, em lại ko nghe.” Hứa Mạn Tuyết quan sát cái thứ nhô lên bên dưới đũng quần tây màu sắc Black của anh ấy, hổ thẹn cho nói không ra lời, này, này rốt cuộc là xẩy ra cthị xã gì? Cô ví dụ đang giận dữ, ra làm sao cho sau cuối lại cùng anh hôn nhau đến khó phân tách lìa? Cô, cô lại không nói là đã mất giận anh, dẫu vậy là, ngoan ngoãn nhằm anh cụ tay, lấn sân vào đơn vị, hầu như cthị xã sao lại như thế này? Cho mặc dù cho là kẻ ngốc cũng biết, anh kế tiếp định làm những gì, cô đích thực thuận lợi làm lơ cho anh điều này, không khó chịu sao? Anh nói yêu thương cô, anh nói hy vọng cô, sống mặt tai cô thủ thỉ, báu vật, thực xin lỗi, lòng của cô ý cứ đọng điều này nhão nhoẹt đi, làm cho khó tính của cô ý tiêu tán mất. Muốn nắn đẩy anh ra sao? Cô nghe đâu không có khí lực này, không dừng lại ở đó cô cũng nghĩ muốn anh. Tư liệu vừa bắt đầu nhặt lại bị quăng đầy khu đất, còn bao gồm cả xống áo bên trên fan bọn họ. Bọn họ chính mình hết sức nkhô hanh hơn thế nữa lại kịch liệt tới đỉnh điểm hoan ái, vừa vào cửa ngõ, anh tức tốc lấy rất nhiều sản phẩm đó quăng không còn lên phương diện đất, mãnh liệt ôm siết lấy cô, không kịp hóng cho phòng để ngủ, thẳng rước cô áp lên trên mặt cửa ngõ, kiếm được váy đầm xé quần con của cô ý, ngón tay che đến một mhình họa trơn tru ướt. Thật tốt, cô cũng không khô ráo. “Tuyết nhi, anh nhịn ko được.” Anh liếm cái cổ White noãn của cô ấy, hạ thân thẳng tắp chắc nịch dục vọng không hoàn thành kháng đnghỉ ngơi địa điểm non mượt của cô ấy, “Trực tiếp lấn sân vào, được không?” “...... Ân.” Mặt cô ửng hồng, dục vọng trong thân thể chạy tán loạn, cần yếu tin được phiên bản thân vừa bắt đầu đáp ứng cthị xã gì gì. Anh nâng lên một chân của cô ý,“Ngoan bảo vật, chân lại xuất hiện một chút ít, ân?” Cô thuận theo càng không ngừng mở rộng thêm bao gồm mình. Rắn vững chắc giữa nhị chân đứng thẳng chũm gượng gạo trên cái mông vểnh cao của cô ấy, kiếm được cửa vào thướt tha như tơ, sử dụng mức độ kháng đẩy lấn sân vào. “Ân, thiệt căng!” Cô nhíu ngươi, chũm hết sức thừa nhận lấy, một mon không tồn tại làm, hoa huy*t của cô chặt lại không hề ít. Cảm giác ngơi nghỉ trong khung người cô, thiệt sự tốt đẹp cho bị tiêu diệt mất, Lục Phi Dương thngơi nghỉ vội vàng, ko kịp đợi cô say mê ứng, nặng nằn nì đưa vào. Mỗi một lượt, vừa thâm sâu vừa nặng lại nkhô cứng, loại một số loại tốc độ cắn vào đúc kết với tần số cao này, anh chỉ dùng 10 phút ngắn thêm ngủn, vẫn rước cô đưa tới cao trào tình yêu hay mỹ! Sau cả một tối, anh ôm cô, ở trên nệm béo, trên sô pha, vào nhà tắm phệ cuồng dã mà lại pngóng túng tùy ý có tác dụng tình, kêu cô là tiểu bảo vật ngoan, dỗ dành riêng cô, cảm tình mạnh mẽ vày vẫn thọ ko gặp gỡ còn có tương tư xung khắc cốt ghi vai trung phong, làm cho anh không nỡ buông ra thân bản thân mềm mịn và mượt mà thơm ngạt ngào của cô ý. Hôm đó vào tầm cao trào bùng lên, chất xám trống rỗng, anh nghỉ ngơi trên thân thể của cô ấy, đi vào khu vực sâu nhất của cô, phun ra tinc dịch lạnh nóng. Kích tình suốt cả đêm, tạo cho cổ họng Hứa Mạn Tuyết đầy đủ kêu khàn khàn, bị body nặng của anh ý đè nặng, thể lực cạn kiệt đến mức tận cùng, sắp tới hôn mê. Thỏa mãn còn tồn tại xúc cảm niềm hạnh phúc lưu lại rượu cồn quanh thân, Lục Phi Dương cắn nghỉ ngơi trong thân thể cô không nỡ đi ra, nhẹ lật tín đồ, thật cẩn thận nhằm cô nằm ở bạn anh, “Bảo bối.”Anh nhẹ giọng Hotline cô, bàn tay chăm sóc trên sống lưng nai lưng trụi tuyết White của cô. “...... Ân.” Cô mơ mộng mị màng đáp lời, toàn thân mệt rả tách, Để ý đến ngày dần mơ hồ, cũng chuẩn bị đi vào mộng đẹp. “Chúng ta, ko khi nào bao biện nhau nữa, được không?” Khóe mồm, đủng đỉnh giương lên một thú vui dịu dàng thi thoảng thấy,“ ......

Xem thêm: Thay Camera Sau Iphone 11, 11 Pro, 11 Pro Max Uy Tín, Attention Required!

Được.” Tiếng vấn đáp lắng đọng mượt nhẹ vang lên, tiện lợi tiến công nát toàn cục hình thức của anh, lộ ra chỗ quyến rũ và mềm mại nhất trong lòng, vào từ bây giờ, cho dù ước ao mạng của anh, anh cũng cam chổ chính giữa tình nguyện nhì tay dơ lên.