Có Ai Giữ Giùm Những Lãng Quên

Trên đường đời tấp nập, vội vã chắc hẳn chúng ta đã vô tình lãng quên đi nhiều thứ lắm. Quên đi nụ cười hạnh phúc, quên đi cách chia sẻ nỗi buồn, quên đi mình vẫn còn trẻ còn ba mẹ đã già, thậm chí quên đi cách ôm một người, cách mở lời chào, lời cảm hơn hay xin lỗi,… Thực tế, chúng ta không thể nhớ được hết tất cả mọi thứ đã từng trải qua bởi chúng ta thật sự bận rộn. Học hành, việc làm, cơm áo gạo tiền, tất cả như muốn nhấn chìm chúng ta trên con đường mưu sinh.

Bạn đang xem: Có ai giữ giùm những lãng quên

Đôi nét về tác giả Jun Phạm

Jun Phạm tên thật là Phạm Duy Thuận sinh ngày 24 tháng 7 năm 1989 tại Thành phố Hồ Chí Minh. Anh là ca sĩ (cựu thành viên của nhóm nhạc 365daband), nhà văn trẻ, diễn viên, biên kịch.

Một số tác phẩm khác của Jun Phạm: truyện ngắn “Nếu như không thể nói nếu như” (2013), tự truyện “365 – Những người lạ quen thuộc” (2016), truyện ngắn “Thức dậy anh vẫn là mơ” (2016).

*
Review sách: Có ai giữ giùm những lãng quên? – Jun PhạmChiêm nghiệm rút ra từ cuốn sách “Có ai giữ giùm những lãng quên?”

“Có ai giữ giùm những lãng quên?” (2016) không phải là một câu chuyện dài mà là những mẩu tản văn nhỏ của tác giả trẻ Jun Phạm. Những câu chuyện chúng ta bắt gặp hay vô tình lướt qua hằng ngày nhưng đâu có nhớ được. “Kỉ vật lãng quên”, “Một bà chính khách điên”, “Chỉ sợ mình bỏ giữa chừng”, “Biết đủ để hạnh phúc”, “Bắt đom đóm ở Sài Gòn”, “Chiếc xe vội vã”. Giọng văn nhẹ nhàng, sâu lắng mang theo hương vị cuộc sống thường nhật dưới góc nhìn của một chàng trai trẻ đi nhiều, nhìn nhiều và cảm nhận nhiều. Cuốn sách không dài, đủ để bạn khép lại trong hai đến ba ngày.

*
Review sách: Có ai giữ giùm những lãng quên? – Sống Giá Trị

Những điều nhỏ bé mà ta lãng quên

Trong cuộc sống thỉnh thoảng chúng ta lại bắt gặp những kỉ vật mà chính bản thân đã vô tình lãng quên. Một quyển nhật kí cũ từ năm mười tuổi, một cái bút máy được cô giáo tặng hay thậm chí một chiếc lá gấp trong bài kiểm tra… Jun Phạm cũng vậy. Cuốn sách như một cuốn băng quay chậm “Nghĩ đến rồi lại tự cười một mình, cười thầm đấy rồi lại thấy buồn và luyến tiếc cho những khoảnh khắc đẹp ngày cũ. Dẫu sau này có giàu đến mấy đi chăng nữa cũng chẳng thể nào mua được những ngày tháng xưa ấy!”

Những con người xa lạ mà quen thuộc

Trong khu phố, con ngõ quen thuộc, chúng ta bắt gặp được bà hàng xóm đanh đá, chanh chua khiến ta thấy ồn ào, phiền phức và chuyện không của riêng ai tác giả Jun Phạm cũng vậy. Trở về với khu phố văn hóa quen thuộc, anh lại được nghe những câu chuyện thị phi, những câu chửi rủa về cái thói sinh hoạt từ miệng của “Bà chính khách điên”.

Dù vậy nếu thiếu đi giọng la hét ấy thì khu phố ngày đó bỗng chốc nhạt nhòa, im ắng hẳn đi khiến người ta hụt hẫng, xa lạ không quen. Mỗi câu mỗi chữ bà nói như gia vị của cuộc sống vậy, chúng ta vội vã lướt qua nhưng để lại dấu ấn kí ức không thể phai mờ. Đôi khi, tiếng nói của bà cũng là tiếng lòng của người dân trong khu phố chẳng dám nói ra. Đọc “Có ai giữ giùm những lãng quên?” để gặp “Bà chính khách điên” trong cuộc sống của tác giả trẻ Jun Phạm nhé.

Biết đủ để hạnh phúc

Hạnh phúc là gì? Chẳng ai có thể đong đếm được hạnh phúc dù thế chúng ta vẫn luôn cầu cho ngày ngày trôi qua yên bình, nhẹ nhàng. Phải chăng hạnh phúc là được nắm tay người mình thương, nhìn nhau mỉm cười hay hạnh phúc là có nhiều tiền xây cho ba mẹ ngôi nhà mới đẹp hơn hay hạnh phúc là lúc ta dám sống thật với đam mê, ước mơ của mình. Đôi khi hạnh phúc phải biết đủ mà tận hưởng. Cứ mải nghĩ đến ngày mai mà không trân trọng giá trị hiện tại, sống hết mình với những con người xung quanh thì dù hạnh phúc có hiện hữu sờ sờ trước mặt cũng chẳng thể nào nắm bắt được.

*
Review sách Có ai giữ giùm những lãng quên?

Kết

“Có ai giữ giùm những lãng quên?” thực sự là một cuốn sách hay và có ý nghĩa, phù hợp với mọi lứa tuổi. Bởi cuốn sách không phải là những triết lý sâu xa mà chỉ là đôi bài tản văn nho nhỏ để bạn đọc có thể tư chiêm nghiệm. Tác giả trẻ Jun Phạm đem đến cho chúng ta một cái nhìn khác trong cuộc sống vội vã, bon chen. Vì đâu đó trên đường đời chúng ta đôi khi đánh mất đi rất nhiều thứ mà chẳng thể nào quay đầu nhặt lại được nữa.

Xem thêm: Xem Trọn Bộ Phim Tam Quốc Diễn Nghĩa 2010 Tập 32, Tân Tam Quốc Diễn Nghĩa (2010) Tập 1

Đối với Jun Phạm “Lãng quên không khiến bạn độc ác đi. Nó dường như là tất yếu của cuộc đời. Dĩ nhiên bạn không cần cảm thấy mặc cảm tội lỗi khi lãng quên bất cứ điều gì đó vì chẳng ai trách cứ bạn cả. Trên thực tế, bạn không thể nào nhớ hết được tất cả mọi thứ chúng ta vô tình trải qua hằng ngày.